LẮNG NGHE
Giấc mơ ai vứt nát nhàu
Thi nhân nhặt lấy niềm đau ru hồn
Bới trong dĩ vãng vùi chôn
Khoảng im tỉnh giấc dập dồn bay qua
Trở về gọi giấc thu xa
Hồn thơ chấp cánh bao la phiêu bồng !
Tình sương trải thắm đêm hồng
Giọt dư âm vọng hư không cuối nguồn
Mái nhà hứng sợi mưa tuôn
Rơi mùa đẩm lá giấc suông nhạt oà
Trời nghiêng cõng cánh mây sa
Gió trên cành lá gởi ta nỗi niềm !
Thẩm Thy Phượng