Bao mùa xuân là bấy mùa đông Em nhớ thương ai sao lạnh lòng Tôi cũng trầm mình trong buốt giá Xuân này có thể gặp xuân không !
Sợi thương, sợi nhớ dài vạn dặm Cơn ngâu qua tháng bảy buồn thắm đẫm Em gánh trăng về vùng nhớ mênh mang Bẻ câu thơ tôi nối lại bao chiều Buồn hiu hắc liêu xiêu lá rụng !