Nguyễn Thành Sáng
Tổng số bài gửi : 5486 Join date : 27/01/2016
| Tiêu đề: Thơ Xướng Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thamthyphuong (57) Sat Feb 20, 2016 6:31 pm | |
| (Giữ y từ cuối)
NHỚ BẠN
Thắm thoát thời gian lặng lẽ trôi Ba mươi năm thoáng một canh đời Phủ chôn quá khứ hồn tri kỷ Chén rượu thâm tình đã rụng rơi
Có lẽ giờ nầy thân xác bạn Mục tan nhầy nhụa dưới lòng sâu Nấm mồ vô chủ nơi hoang quạnh Hay rã, xương chìm, thịt ở đâu!
Từ bé, tuổi thơ cận dãy nhà Tâm tư hòa hợp, kết hai ta Chim non đôi cánh đồng bay lượn Sông nước, ngàn mây, duỗi nắng tà
Thuở sắc trùng dương màu võ y Cùng nhau vun vút dưới trăng thề Khí hùng nam tử tung tay thép Trải sống thênh thang đón mộng thì!
Đến lúc đường xa cùng một hướng Chí ngời sáng lộng cuốn mây sương Bởi duyên tôi bạc nên rơi lại Còn kẻ đăng trình, dặm bốn phương…
Cảnh đời bỗng chốc ngàn thay đổi Chiếc áo phong trần gửi lại thôi Hai đứa quê nhà bươn bả sống Gian nan hai nẻo rẽ chia đôi
Tôi giữ phận mình, thu bóng lại Bạn thì lỡ dại, bước lầm chân Tấm thân tàn tạ trôi vô định Và biến đâu rồi mấy chục năm Để tôi nhung nhớ mãi bao lần!
NTS
CÒN GÌ
Trăng đổ bóng vàng, sông cuộn trôi Từ ly bất chợt rẽ đôi đời Lẳng lặng khung đờ qua vạn kỷ Muốn nhặt những gì trót đánh rơi
Thuở nhuốm chia lìa sầu mắt bạn Đưa vào hun hút vực rào sâu Để từ quãng cánh - Từ hiu quạnh Cố tìm có được chút nào đâu
Chập choạng hoang vu lạc lối nhà Bềnh bồng xiêu dạt sóng lòng ta Con chim khoắc khoải trời xa lượn Cồn cả về đâu lụy nắng tà
Mơ say ôm buộc mộng nguyên y Xa ngái trời cao rụng tiếng thề Sông ngân chảy mõi chưa mòn thép Chênh mất không gian, buổi lỡ thì
Không về chung nữa đâu còn hướng Tầng mây lạnh buốt tắm sa sương Muôn say có vực hồn hoang lại Hay chỉ mơ hồ như gió phương
Vì thế trên nền sao vẫn đổi Ngỡ ngàng giữ chút bóng mà thôi Từng cơn bảo chết ru hồn sống Oan nghiệt vầng trăng đem chẻ đôi
Đào xới muôn thu tìm ánh lại Lùa trong sương khói ngập bàn chân Mắt lạnh hư vô bờ cố định Lằn ranh sinh tử biệt trăm năm Duyên số còn chăng trở gót lần ?!
TTP | |
|