Nguyễn Thành Sáng
Tổng số bài gửi : 5486 Join date : 27/01/2016
| Tiêu đề: Thơ Xướng Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thamthyphuong (50) Sat Feb 20, 2016 2:09 pm | |
| (HỌA CHỮ NGƯỢC TỪ DƯỚI LÊN)
GIÓ
Lặng lẽ thời gian lao vút trôi Như mây trắng ngàn năm không trở lại Như vết thương mỗi đông về đau nhói Loang đọng tồn mở cánh đuổi hồn bay
Có trưa nào gió lại ghé vào thăm Sau vườn hạnh trái non dần đến độ Túm tụm lá những tổ kiến đan chầm Nuôi sức sống gom về vương quốc nhỏ
Gió đi mãi trong bầu sương sáng tỏ Vượt ngàn sông đâu ngại bước lữ hành Ôi lang bạt khắp cùng đây với đó Chắc cùng mây đã kết nghĩa em anh
Buồn tơi tả những khi sầu gối mộng Bến bờ xa hạt nắng mới tinh khôi Vẫn mớm mãi cho đời vui ý sống Trên sông dài đồng rộng, nước non ơi !
Hởi mây nước, gió trăng còn mộng lớn Đã du người qua muôn bước tồn sinh Đẩy sóng nước nghìn năm còn chao gợn Chở xa vời cuối biển cả mông mênh
Như oán khổ tiền khiên dồn dập ấy Mang chi nhiều giọt đẫm ướt vầng thơ Này gió lá cành tung bay phất phới Còn chăng nào cơn đọng lắng ngu ngơ
Thôi hãy đến như mây và gió mộng Dư âm dài thênh thoáng lại hồi ngân Hương ngúng ngẩy cũng xa dần tan tác Giữa mùa sau lưu luyến một hồn trăng !
TTP
CUỘC TÌNH ĐAU
Trời đêm nay cảm thấy nhớ tình trăng Đã tàn lụn, trôi vào vùng tan tác Gió mãi buồn phần phật khúc tiêu ngân Rồi thắt thẻo, cuộn lần vào huyệt mộng!
Nhớ năm nào vô tình như ngu ngơ Em đóa hoa giữa vườn xuân phơi phới Tuổi trong trắng rạng ngời ánh trăng thơ Vầng sáng tỏ, cung mơ dìu dặt ấy
Còn tôi trước nẻo sống thật mang mênh Thuyền đang độ lênh đênh theo sóng gợn Giữa bão đời chập choạng để tồn sinh Nuôi ấp ủ vươn mình qua biển lớn
Chí thang thênh, chẳng nghĩ gì em ơi Tung cánh gió giữa trời trên vạn sóng Mang tâm hồn trải rộng, sáng tinh khôi Chưa lần nghĩ và lời đan kết mộng!...
Cơn bão lớn vùi dập khí hùng anh Chẳng ngờ được, tan tành theo chuỗi đó Ôm mối sầu vò võ bước độc hành Thu hồn gió, năm canh nhìn trăng tỏ
Tình cờ gặp lại em, hoa xinh nhỏ Mà bây giờ rạng rỡ, mộng đan chầm Gió ủ tình bao lần gần chin độ Theo mỗi lần về chợ em đến thăm…
Nào ngờ đâu tình thắm vội xa bay Em đau khổ buông tay, hồn đau nhói Gần hai mươi năm mới cùng gặp lại Tôi tỏ tường, tê tái khóc tình trôi!
NTS | |
|