Nguyễn Thành Sáng
Tổng số bài gửi : 5486 Join date : 27/01/2016
| Tiêu đề: Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (900) Sat Jun 01, 2019 11:42 pm | |
| Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (900)
Xuân Nầy Có Anh
Mùa xuân nầy ấm áp phải không anh Hoa chớm nụ trên cành xanh màu lá Tiếng ríu rít của đàn chim mọi ngả Lộc đâm chồi rộn rã phả không gian
Mùa xuân nầy buông sợi nắng chói chan Soi sáng rọi vô vàn muôn sắc thắm Xóa nghịch cảnh gom tình xa vạn dặm Khắng khít gần gửi gắm chữ yêu đương
Mùa xuân nầy xua giọt lệ thê lương Thỏa hy vọng đoạn trường treo ánh lửa Tô hạnh phúc rạng ngời bên khung cửa Miệng mỉm cười vai tựa ngớt sầu đau
Mùa xuân nầy thúc giục miếng trầu cau Se duyên nợ ngàn sau luôn bền chặt Thôi khắc khoải với mây buồn giăng mắt Và đêm dài héo hắt dưới trăng đơn
Mùa xuân nầy phai ảo ảnh chập chờn Phôi chua xót giận hờn vương ngọc biếc Trải giấc mộng tươi hồng xoa nuối tiếc Tay cầm tay đâu chiếc bóng võ vò
Mùa xuân nầy đẩy ngọn bấc co ro Con sóng vỗ chuyến đò trưa tấp nập Cho trai gái ươm mầm trao e ấp Đôi chúng mình tràn ngập tháng ngày vui
Mùa xuân nầy trời đất bỗng khiến xui Đường rảo bước thưởng mùi hương ngào ngạt Diều tung cánh đồng quê ngân tiếng hát Phấn khởi lòng dào dạt bản hoàn ca
Mùa xuân nầy chất ngất những thiết tha Niềm quyến luyến đậm đà câu trân quý Anh đã đến mang dòng thơ tuyệt mỹ Khảy cung thương đệm ý nghĩa cuộc đời
Mùa xuân nầy chẳng bứt rứt chơi vơi Môi mật ngọt thay lời em dâng hiến Thuyền duyên mãi vượt trùng khơi rộng biển Hai mảnh hồn vĩnh viễn thuộc về nhau.
February 6, 2019 Tam Muội
Xuân Nầy Có Em
Mùa xuân nầy em ơi! Thời vắng lặng Lắm u hoài hụt hẫng nỗi niềm riêng Sẽ không còn và trả lại bình yên Cho tâm tưởng xuôi miền xanh bát ngát
Mùa xuân nầy những gì như đã mất Được đắp bù rất thật nghĩa ươm mơ Rồi loang tràn chất ngất đỉnh trăng thơ Bầu diệu vợi lững lờ trôi tới mãi
Mùa xuân nầy ngập tràn muôn tê tái Khiến từng hồi khắc khoải quyện xót xa Chậm từ từ tan rã ở trong ta Để ước hẹn dần dà khơi ý sống
Mùa xuân nầy cô đơn, sầu lẻ bóng Mỗi độ chiều dưới lộng nỗi mênh mang Đau đớn thầm, lặng lẽ dạ bâng khuâng Được thả bổng khung tầng theo mây khói
Mùa xuân nầy ôm mối buồn vời vợi Dưới hiên mờ nhức nhói chuyện ngày xưa Kể từ nay xin gửi ngọn gió lùa Vào thăm thẳm để mà tan loãng biến
Mùa xuân nầy dưới trời thu ẩn hiện Bóng hình ai cất tiếng oán than hờn Được một lần đưa tiễn giữa hoàng hôn Thôi không nữa chẳng còn chi vướng bận
Mùa xuân nầy chuỗi rơi vùng mê đắm Chợt tỉnh ra chỉ ánh đuốc lập loè Bên mảnh vườn con chim đậu cành me Chỉ khoảnh khắc bốn bề đâu chẳng thấy
Mùa xuân nầy cung đàn tay nhẹ khảy Từng đêm thâu trống trải khoả khuây lòng Nay thấy rồi thuyền mộng lướt trên sông Chở đôi bạn bềnh bồng xuôi sóng nước
Mùa xuân nầy! Em ơi! Tiền kiếp trước Kẻ ngậm ngùi cất bước, bỏ người thương Nay dương trần linh thức dậy vấn vương Cung lầu mộng xoa buồn chờ sum họp…
7/2/2019 Nguyễn Thành Sáng
| |
|