BẾN NINH KIỀU
Trở lại Ninh Kiều thương thương nhớ
Người xưa lạc bước ở phương nào
Nhìn giòng nước cũ lòng tê tái
Vẫn dấu tình nồng , khẽ nhói đau
Bao năm phiêu bạt nay trở lại
Bến cũ đò xưa vẫn đợi chờ
Đâu người yêu dấu nay vắng bóng
Nước trở nên buồn nước nhấp nhô …
Nhìn bóng Trăng soi buồn ảo nảo
Cô đơn chiếc bóng lẻ loi sầu
Thời gian thóang chốc, đời hư ảo
Gió thỏang mây bay , mộng ban đầu.
Xin trả tôi, khung trời kỷ niệm
Dưới nắng vàng lành lạnh , Thu sang
Nơi gặp gỡ tình thân chan chứa
Thôi hết rồi nỗi nhớ miên man …
Cảnh cũ buồn hiu luống ngậm ngùi
Hàng cây rũ bóng nhớ em thương
Em đã về đâu nay vắng bóng ?
Nắng đợi bên đường nắng vấn vương
Tôi đứng bên đời đợi cố nhân
Hỏi Người còn nhớ hay đã qquên ?
Đây con đường cũ, cùng chung lối
Nay chỉ còn _NỖI NHỚ KHÔNG TÊN !
MẶC KHÁCH