THI ĐÀN HOA TIÊN
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

THI ĐÀN HOA TIÊN

Diễn đàn thơ văn
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» thơ anh khờ
Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeMon Mar 25, 2024 5:20 am by anh khờ

»  Dòng Thơ Nhạc Trích Đoạn
Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeWed Mar 20, 2024 4:02 pm by Nguyễn Thành Sáng

» Khúc Nhạc Tình Yêu & Câu Chuyện Tình
Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeThu Jan 25, 2024 4:33 pm by Nguyễn Thành Sáng

» Thơ Hay Ngắn
Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeSun Jan 14, 2024 1:27 pm by Nguyễn Thành Sáng

» Thôi Rồi Nỗi Nhớ Còn Đây…
Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeSat Dec 23, 2023 4:59 pm by Nguyễn Thành Sáng

» Khúc Nhạc Tình Buồn – 2
Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeSat Dec 16, 2023 4:37 pm by Nguyễn Thành Sáng

» Khúc Nhạc Tình Buồn - 1
Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeFri Dec 08, 2023 4:28 pm by Nguyễn Thành Sáng

»  Thẫn Thờ Triền Miên
Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeSat Dec 02, 2023 3:48 pm by Nguyễn Thành Sáng

»  Tâm Sự Với Trăng
Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeWed Nov 22, 2023 4:11 pm by Nguyễn Thành Sáng

Navigation
 Portal
 Diễn Đàn
 Thành viên
 Lý lịch
 Trợ giúp
 Tìm kiếm
Diễn Đàn
NĂM 2014
free forum



/div>

 

 Tôi!... và Nỗi Buồn...

Go down 
Tác giảThông điệp
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Tôi!... và Nỗi Buồn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Tôi!... và Nỗi Buồn...   Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeWed Dec 16, 2009 12:29 am

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Tôi ... và Thu!

Thu đến nơi này với nhớ mong
Tình tôi tan nát cả nỗi lòng
Thương ai nhung nhớ phương trời cũ
Mà mắt môi buồn lệ ứa quanh

Thu ở bên này lá vẫn rơi
Vẫn vàng vẫn úa một chân trời
Vẫn ướp tình tôi ngu dại quá
Vẫn thấy cuộc đời quá chơi vơi

Thu đến nơi này người có hay
Lá thu xao động dưới gót giầy
Hơi thu heo hút ôm hình bóng
Một dáng thân gầy với đắng cay

Thu ở bên này nỗi xót xa
Nhìn quanh nhìn quẩn một mình ta
Thu về đem lạnh mưa thu đến
Làm tím nỗi buồn dưới mưa sa..

Nguyenthitehat

(11/11/2003)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Đêm Buồn!...

Sáng nay mưa nhạt nhoà
Trên phố vắng người qua
Chợt thấy ai lẻ bóng
Lòng bỗng buồn xót xa

Người hình như cũng có
Một nỗi buồn giống tôi
Đứng thẫn thờ một góc
Âm thầm nhìn mưa rơi

Nỗi buồn tôi trốn tránh
Trong ngõ ngách cuộc đời
Đêm từng đêm day dứt
Giằng xé mãi không thôi

Trời mùa đông lạnh căm
Gió rít thổi từng cơn
Bên ngoài như tuyết giá
Phủ cây buồn trơ xương

Đêm về trong hoang vắng
Như giọt sầu riêng ta
Rượu đầy ly rồi cạn
Buồn ơi sao thiết tha

Bàn ghế ngả nghiêng quay
Cả phòng trống lung lay
Ô kìa! sao tôi khóc ?
Rượu nồng vẫn chưa say!...


Nguyenthitehat

(11/13/2003)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Anh cùng Tôi!

Này đây ly rượu tôi mời
Anh cùng tôi nhé mình say đêm này
Uống cho đất ngả cuồng quay
Cho thinh không vỡ, cho sao rụng đầy
Cho trăng rớt xuống vào đây
Rơi vào ly rượu cho đêm trở về
Cho tôi quờ quạng ê chề
Tìm trong nỗi nhớ xanh xao nụ cười
Âm thanh ma quái người ơi!
Dật dờ đêm tối tình tôi đâu rồi?!!!

Nguyenthitehat

(11/18/2003)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Con Đường Tâm Đạo!...

Con đường tâm đạo trong tay
Ngắt ngang bởi một nỗi buồn riêng mang
Cuộc đời sao lắm đa đoan
Để lòng vỡ vụn dở dang xuân thì
Mắt buồn từ dạo tình đi
Hư hao một thuở chim di lạc loài
Ngày dài, năm tháng mệt nhoài
Bốn mùa lá đổ tình đau vẫn còn
Người ta sao lại vuông tròn?
Còn mình sao lại... mình không là mình?
Ngẩn ngơ chỉ một đường tình...
Mượn hồn con ốc lưu linh nỗi buồn
Lang thang đi khắp mọi miền
Kêu gào tìm kiếm người đi phương nào?
Biển đêm vắng lặng xôn xao
Hư hao nỗi nhớ dạt dào nhớ nhung
Giọt sầu lả chả từng giòng
Lặng nhìn biển sóng mà đau cả lòng
Bàn tay 10 ngón long đong
Ngón nào hạnh phúc, ngón nào đam mê?
Ngón nào day dứt ê chề?
Ngón nào hờ hững đánh rơi cuộc tình?

Bàn tay!... lại ngắm một mình
Con đường tâm đạo... sao không vẹn toàn???



Nguyễn Thị Tê Hát

(12/3/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Tôi Như!...

Tôi như con ốc biển
Lăn hoài trên bãi cát
Tháng năm dài ngơ ngác
Nghe đời mình hư hao

Tôi như rong úa màu
Trôi lãng đãng về đâu
Sóng vờn xanh nước biếc
Xa rồi tình mưa ngâu

Tôi như tảng đá sầu
Trăm năm hằn vết đau
Nỗi buồn nghe vô vọng
Đời sao buồn thiên thâu

Tôi như chim Hải Âu
Nghiêng cánh nhìn biển sâu
Gió mưa hồn cô quạnh
Muôn đời một niềm đau

Tôi như chiêc thuyền nan
Lênh đênh trên biển vắng
Cô đơn vùng biển lặng
Chở riêng sầu cưu mang

.............
Tôi có còn là tôi
Hay là mây trên trời
Bay hoài trên biển nhớ
Ru hời một tình tôi

Nguyenthitehat

(12/5/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Mất Nhau

"Một nửa đời ta mãi nhớ nhau"
Đường đời xa cách quá cơ cầu
Ngưu Lang, Chức Nữ còn mong gặp
Còn mình muôn kiếp một niềm đau

Tóc đã thay màu phải không anh?
Còn em môi mắt cũng phai tàn
Phấn son hờ hững cùng gương lược
Năm tháng hong buồn lệ ướt quanh

Duyên chẳng là duyên, chẳng là tình
Nên mình lạc lối chẳng đi chung
Thì thôi duyên cũ chôn từ đấy
Dưới cội mơ già đừng nhắc thêm

Đã bảo lòng đừng nhắc gì nhau
Nhưng sao khắc khoải vẫn ăn sâu
Lòng em day dứt... tim em khổ
"Một nửa đời ta mãi nhớ nhau"

Nguyenthitehat
(12/18/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Thương Nhớ


Khổ quá lòng tôi sao cứ đau
Đọc vần thơ cũ nhớ về nhau
Mà tưởng tình ai còn vương vấn
Một chút hương thừa cứ luyến lưu

Anh ạ thôi đừng nhớ với thương
Đường tình lạc lõng cách hai phương
Mùa đông xứ lạ giờ lạnh lắm...
Lại nghĩ về nhau... lệ em vương

Khói thuốc hôm nào lãng đãng bay
Phà trong làn tóc... mắt em cay
Bây giờ khói thuốc tay 10 ngón
Vàng võ tình nhau quá đoạ đày

Thương anh tội nghiệp tình nát tan
Hai đứa vì đâu lại dở dang
Trời xanh sao nỡ ghen chi nữa
Đày đoạ tình em quá ngỡ ngàng

Tuyết sáng hôm nay bỗng trở về
Phủ con đường kín ngập hồn mê
Lạnh lẽo chân em từng bước mỏi
Gọi khẽ tên ai vỡ duyên thề

Anh làm em khóc sáng hôm nay
Tha thiết vì nhau giấc mơ phai
Ngửa mặt đón từng bông tuyết trắng
Mà nghe đau nhói một niềm say!...


Nguyenthitehat
(12/18/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Giáng Sinh Xưa

Giáng sinh năm ấy đẹp biết bao
Hai đưa cùng nhau cũng dập dìu
Len trong giòng thác người xem lễ
Mà thấy trong lòng những ước ao

Lén Mẹ bảo rằng xem lễ đêm
Thật ra... hai đứa chỉ đi "Band"
Nhập cùng chúng bạn quay nhảy nhót
Những điệu tango lả lướt êm

Thế là hai đứa đã yêu nhau
Chỉ thấy chung quanh những ngọt ngào
Hạnh phúc mang đầy hai tay với
Trên trời trăng sáng những vì sao

Giáng sinh năm đó mình yêu nhau
Hai đứa quỳ bên khấn nguyện cầu
Xin Chúa Hài Đồng trong máng cỏ
Chấp nhận duyên tình hai đứa trao

Thế rồi đất nước lại đảo điên
Chiến cuộc đổi thay quá muộn phiền
Hai đứa bây giờ chia cách nẻo
Nửa quả địa cầu xa cách duyên...

Anh hỡi bây giờ anh ở đâu?
Có còn nhung nhớ giấc mơ đầu
Giáng Sinh ngày đó mờ yêu dấu
Một mối duyên đầu... dở dang đau!...

Nguyenthitehat
(12/18/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Kỷ Niệm Mùa Giáng Sinh

Giáng Sinh lại về trên xứ lạ
Nghe lòng nhung nhớ Kỷ Niệm xa
Bên anh trong vòng tay êm ái
Lãng đãng tình mình quá thiết tha

Năm ấy lạnh đâu trở về thăm
Xinh xinh trong chiếc áo hoàng anh
Màu vàng anh chọn hôm đi phố
rực rỡ yêu kiều bước bên anh

Thánh đường lặng lẽ nguyện lời kinh
Đêm Chúa Giáng Sinh cứu nhân trần
Khe-khẽ nép vào nghe anh nguyện
"Lạy Chúa xin Người chứng dám duyên"

Lễ tan đường phố ngập người đi
Anh dắt dìu em con phố khuya
Lâng-lâng nghe ấm từng hơi thở
Khói thuốc anh phà mắt môi em

Lạnh quá đường về chẳng thấy xa
Hiu-hiu gió thổi dáng ngọc ngà
Tóc em hờ hững đùa với gió
Vướng cả áo anh thấy mượt mà

Anh nhớ gì không anh hỡi anh!
Phương này trôi hết khoảng trời xanh
Nhớ ai ngày cũ buồn vương mắt
Một Giáng Sinh nào trôi quá nhanh...


Nguyenthitehat
(12/18/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Nhạt Phai

Kỷ niệm xa rồi chấp cánh bay
Còn đâu êm ái những nhạt phai
Tôi về gom nhặt từng hạnh phúc
Một thủa xuân xanh với tháng ngày

Hạnh phúc … chen vào những đớn đau
Rong rêu héo úa mắt môi sầu...
Bên ngoài mưa đổ lòng day dứt
Biết đến bao giờ mới quên nhau!...


Nguyenthitehat
(12/18/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Lại Một Giáng Sinh Buồn!...

Lại một Giáng Sinh nữa trở về
Nghe lòng đau nhẹ nỗi oan khê
Nhớ người xưa cũ lòng vương vấn
Một chút tình xưa lỡ hẹn thề

Xứ lạ quê người vẫn nổi trôi
Giòng đời như nước chảy qua cầu
Nước trôi đi mãi... không ngừng nghỉ
Như một chuyện tình quá xa xôi

Hạnh phúc là gì anh hỡi anh!
Sao tay chẳng với tới mộng lành
Tiếng chuông nào đó nghe vang mãi
Như tiễn cuộc tình em với anh

Sáng nay nhung nhớ kỷ niệm xưa
Mắt chợt long lanh, gió chợt đùa
Từng giọt lệ buồn rơi xuống má
Nghe chừng đau xót lại đong đưa...

Lại một Giáng Sinh nữa trở về!...


Nguyenthitehat
(12/18/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Cô Đơn!

Sáng nay bỗng thấy buồn
Vô cớ lệ rơi tuôn
Đong đầy lên khoé mắt
Nghe lòng sao thấy thương

Thương ai chẳng phải thương
Thương mình nỗi cô đơn
Con đường xanh xao úa
Nhìn trời sao vấn vương

Giòng nhạc nghe buốt tim
Tiếng ai nức nở thêm
Cho lòng thêm chất ngất
Một nỗi buồn không tên


Nguyenthitehat
(12/20/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Sinh Nhật...

Hôm kia Sinh Nhật ai
Nghe lòng thật chơi vơi
Muốn gởi phương nào đó
Một chút quà riêng tôi

Nhưng biết gởi nơi nao
Cay đắng nát duyên đầu
Sinh Nhật người tôi khóc
Lệ thắm hồn tôi đau

Bần thần mãi hôm nay
Lang thang phố lẻ loi
Đi tìm hình bóng cũ
Tìm hoài trong mắt ai

Tấm card cầm trong tay
Lại một đóa hồng gai
Sương buồn vương trên cánh
Hay lệ sầu tôi vay...



Nguyenthitehat
(12/22/2003)[/size]
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Nỗi Buồn Tôi!

Cám ơn người cảm... Nỗi Buồn Tôi!
Nhỏ lệ thương thay khóc hộ người
Tình tôi đau lắm như vết khứa
Để lại trong tim quá ngậm ngùi

Ngày ấy tình đi quá vội vàng
Thơ ngây tuổi nhỏ đã dở dang
Khóc tình mòn mỏi bao năm cũ
Mà sao lòng vẫn cứ hoang mang

Thắp ngọn nến buồn để tang ai
Hương trầm toả khói bóng không phai
Liệm tình sao vẫn không yên nghĩ
Tình cứ đi về trong mắt nai

Bàn tay nào phải lắm đường đâu
Để tình lận đận mãi vương sầu
Bàn tay chỉ có con đường nhỏ
Nhưng lại ngắt đường...một chấm đau!


Nguyenthitehat
(12/23/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Có Những Niềm Đau!...

Có những niềm đau mãi chôn sâu
Làm sao nói được hết nỗi sầu
Làm sao giải được đời muôn lối
Khi khổ đau chào tiễn đưa nhau

Có những niềm đau quá đậm mầu
Rong rêu phủ kín nỗi xanh xao
Tháng ngày vàng võ nghe nức nở
Những tiếng thở dài trong đêm thâu

Có những niềm đau cứ nghẹn ngào
Khi nhìn hạnh phúc quá lao đao
Trời xanh ghen tị hờn môi mắt
Cho đời thấm xót nỗi lòng đau

Có những niềm đau muốn mở lời
Nhưng sao khó nói quá trời ơi!
Thôi đành cất giữ tình riêng ấy
Ngậm đắng một đời, một nỗi tôi


Nguyenthitehat
(12/23/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Cám Ơn!

Cám ơn người đã ủi an tôi
Khuyến khích tình tôi với nụ cười
Bảo tôi mở cửa linh hồn nhỏ
Cho bóng mặt trời chiếu rọi soi

Muốn mở cánh cửa lắm khổ đau
Để tan biến hết những u sầu
Để gió lùa vào lau khô lệ
Để trăng vội vã bước theo sau

Muốn mở cho tan những muộn phiền
Xua đi tàn tích những chuân chuyên
Xua đi bóng tối đêm buồn vắng
Những tiếng thở dài như tiếng than

Muốn đuổi xua đi những ngỡ ngàng
Xua đi tình cũ đã dở dang
Xua đi một mảnh tim tan vỡ
Một mảnh tim buồn mãi lang thang

Muốn mở nhưng mà mở được đâu
Cánh cửa từ lâu khép chặt sầu
Từ dạo tình đi tình bỏ lại
Yếm bùa thần chú nhốt tình sâu

Làm sao mở được cánh cửa đây?
Nhốt mãi tình tôi một kiếp nầy
Xin ai tháo gỡ bùa ma quái
Cứu hộ linh hồn mãi bủa vây!...


Nguyenthitehat
(12/24/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Kiếp Bi Ai!...

Không biết kiếp nào đã nặng mang
Nên giờ phải trả quá bẽ bàng
Muốn ẩn mình vào câu kinh kệ
Để thoát nợ đời mãi dở dang

Người bảo gắng đi trong đạo mầu
Từ bi hỉ xả sẽ quên mau...
Tội tình tôi chẳng lần làm khổ
Dù con kiến nhỏ cắn chân đau

Muốn cởi áo đời để thoát thai
Nhưng e lại gặp cảnh bi ai
Nên hoài sợ hãi như chim nhỏ
Cứ chất ngất sầu trĩu hai vai

Có những đêm buồn suốt canh thâu
Lựa lần tìm xem giấc mơ đầu
Soi gương nhìn lại hình bóng cũ
Của thủa xa nào chưa mất nhau

Muốn bỏ ra đi khỏi chốn này
Đến nơi nào đó chẳng ai hay
Cho dù vùi dập nơi xa thẳm
Để liệm kín đời với đắng cay!


Nguyenthitehat

(12/24/2003)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Đêm Nay!...

Sợ ai
Đọc được
Nỗi buồn tôi
Nên hoài
Dấu mãi
Nỗi chơi vơi
Ngập ngừng
E-ngại
Ai đoán biết
Một nỗi
Lòng đau
Chất ngất trời

Đêm nay
Đêm Thánh
Sẽ bình yên
Tôi chỉ
Xin tôi
Chút êm đềm
Một đêm
Giấc ngủ
Tròn đến sáng
Không giật mình
Không cay đắng thêm

Đêm nay
Thiên hạ
Chắc mừng vui
Hạnh phúc
Đan nhau
Mắt môi cười
Còn tôi
Say ngủ
Quên tất cả
Quên cả
Cuộc đời
Quên cả tôi!!!


Nguyenthitehat
(12/24/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Rao Bán Tình Sầu!

Sáng nay chị lên nét
Thấy em rao nỗi sầu
Đem tình buồn rao bán
Chị nghe lòng rưng đau

Chị cũng có sầu riêng
Một nỗi sầu không tên
Từng sầu riêng chất chứa
Oằn lên bờ vai xinh

Vai chị gầy guộc nhỏ
Nặng trĩu gánh ân tình
Nợ đời không trả nổi
Nên đời càng chuân chuyên

Gánh sầu em còn nhẹ
Bởi tuổi em còn mơ
Gánh sầu chị trĩu nặng
Chất ngất một trời thơ

Em đem sầu đi bán
Chị đem sầu đi rao
Sầu đời ta cùng bán
Sao chẳng ai ghé vào?

Sầu đời em tôi đấy
Sầu đời tôi còn đây
Hai nỗi sầu trang trải
Xin người đời mua vay!!!...


Nguyenthitehat
(12/27/2003)


Được sửa bởi Nguyen Thi Te Hat ngày Tue Oct 01, 2013 12:08 am; sửa lần 5.
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Tôi!... và Nỗi Buồn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi!... và Nỗi Buồn...   Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeThu May 06, 2010 9:16 pm

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Xuân Qua!...

Xuân đi qua như tình xuân vội vã
Bỏ nơi này đi đến tận nơi nao
Xuân của người Xuân hạnh phúc xôn xao
Xuân xứ lạ nghe lòng hao hao nhớ
Đêm cô đơn, ngày thở dài cấu xé
Nỗi ân tình chan chứa mộng vu vơ
Giòng thời gian sao cứ mãi hững hờ
Cho nhung nhơ vương đầy lên khoé mắt
Đêm giao thừa ngả nghiêng trong men đắng
Rượu cay nồng xe thắt cả buồng tìm
Ngất ngưởng đời sao cứ mãi đi tìm
Trong ký ức mùa xuân nào trốn biệt
Tôi tìm tôi trong đêm xuân ngào ngạt
Gặp được mình trong men rượu ngà say
Ngửa bàn tay... ngắm nghía vận rủi may
Lại day dứt... con đường không nguyên vẹn...


Nguyenthitehat
(1/25/2004)[/size]


Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Bán Hoa

Tôi bán hoa hồng tươi
Từng cánh hoa rạng ngời
Lung linh vờn trong nắng
Xin người mua giùm tôi

Hoa Hồng tôi sắc thắm
Ôm trọn ý người mua
Đem trao người nào đó
Cho vừa tình đón đưa

Hoa Hồng còn đương nụ
Say trọn giấc mơ đời
Như tình tôi ngày nọ
Hoa lòng vẫn đậm ghi

Hoa bán hết từ lâu
Sao lòng tôi lại sầu
Ngồi đếm từng đồng bạc
Mà nghe lòng quặn đau!...

Nguyễn Thị Tê Hát
(2/6/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 

Bán Hoa (2)


Vâng, xin mời ông chọn
Những đóa Hoa Hồng tươi
Hoa Hồng không có giá
Tùy lòng người đấy thôi

Hoa là của tình yêu
Mang ý nghĩa thật nhiều
Tùy lòng ông đem tặng
Có mang tình yêu trao?

Hoa mang dáng kiêu sa
Nhưng hoa rất thật thà
Hoa Hồng từng cánh nhỏ
Muôn đời yêu thiết tha

Ô kìa!... xin nhẹ tay
Đừng làm gẫy thân gầy
Hoa mong manh dễ vỡ
Tựa trên trời mây bay!

Nguyenthitehat
(2/11/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Bán Hoa (3)

Ơ kìa, ông khách lạ!
Sao không lựa hoa đi?
Nhìn gì mà ngơ ngẩn
Làm tôi... ngượng ghê ni

Hoa hồng từng nụ thắm
Đang nở rộ trời xuân
Như tình ai trông ngóng
Những nụ tình yêu đương

Ông làm tôi e ngại
Lúng túng... nhìn bâng quơ
Hoa Hồng tôi đang bán
Lạ gì sao không mua?

Hoa lòng tôi đừng hỏi
Đã héo úa từ lâu
Cánh hoa giờ vỡ vụn
Chỉ còn một niềm đau

Vâng! cánh hoa hồng đỏ
Luôn ghi đậm ân tình
Như màu tim ai nhận
Sẽ đón tình ông trao


Xắp xếp lại hàng hoa
Mắt bỗng dưng lệ nhòa
Người mua đi vội vã
Cho kịp ngày Tình Nhân

Từng bó hoa vơi dần
Xơ xác lá trên sân
Nhìn hoa mà tê tái
Chợt thấy lòng bâng khuâng

Nguyenthitehat
(2/11/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Bán Hoa (4)

Vâng! - Xin ông tự chọn
Tôi chẳng dám giúp đâu
Hoa ân tình đem tặng
Cần lồng trái tim yêu

Hoa lòng tôi đang đau
Sợ vận phải sắc màu
Làm hoa ông... héo úa
Ông bắt đền... thì sao?

Đây là hồng nhung thắm
Mang màu máu tim người
Duyên tình ai đón nhận
Sẽ hạnh phúc một trời

Kia là hoa hồng bạch
Trong trắng tuổi đôi mươi
Linh hồn ngây thơ nhỏ
Ôm ấp giấc mơ đời

Ông muốn chọn hoa nào?
Hồng bạch hay nhung tươi?
Cả hai hoa đều thắm
Mang ý nghĩa sáng ngời

Hoa này không giao nhận
Những đóa hoa ngọt ngào
Người mua tình gởi gắm
Ngại gì mà không trao?


Người mua hoa lại đi
Nghe tiếc nhớ xuân thì
Thời gian dài trôi mãi
Chợt... lệ tràn lên mi...

Nguyenthitehat
(2/11/2004)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Bán Hoa(5)

Thưa ông! đây hàng hoa
Từng cánh hoa kiêu sa
Bán cho người đi qua
Sao lại không hiểu ra?

Hoa hồng xin ông lựa...
Muốn mua tặng cho ai?
Là do lòng ông muốn
Sao tôi lại thở dài?

Hoa hồng ông nhìn xem!
Toàn là hoa yêu thương
Mang màu tim sắc thắm...
Làm gì có hoa tàn?...

Ô kìa, ông khách lạ
Có quen biết gì đâu
Sao lại nhìn ngơ ngẩn
Cho lòng tôi vương sầu

Hoa bày ra để bán
Đâu cần biết ai mua
Chỉ cần người vừa ý...
Sao tôi lại hiểu lầm?

Vâng! - Xin ông đừng hỏi
Chuyện riêng hoa lòng tôi
Xin ông đừng chọc ghẹo
Có mua hay là thôi?

Nguyễn Thị Tê Hát
(2/11/2004)[/size]

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Bán Hoa (6)

Thưa ông! tôi đã nói
Không dám lựa giùm ai
Hoa lòng tôi đang héo
Sợ đem vận không may

Nếu ông muốn tặng ai
Cho đẹp tình yêu đời
Hoa hồng tay ông lựa
Mới đẹp tình tương lai

Hoa hồng dáng kiêu sa
Nhưng luôn đẹp mặn mà
Ý hoa tình yêu nhỏ
Nhưng suốt đời thiết tha

Hoa tôi!...không có giá
Chỉ tùy lòng người mua
Hoa mang chân giá trị
Ở tấm lòng trao đưa

Hoa cũng có linh hồn
Xin đừng làm hoa đau
Trao hoa nơi đúng chỗ
Hoa muôn đời vì nhau!...

Nguyễn Thị Tê Hát
(2/11/2004)


Được sửa bởi Nguyen Thi Te Hat ngày Tue Oct 01, 2013 12:13 am; sửa lần 5.
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Tôi!... và Nỗi Buồn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi!... và Nỗi Buồn...   Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeThu May 06, 2010 9:30 pm

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Đêm Trăng

Đêm nay trăng sáng tỏ a
Chiếu khắp cả trần gian
Soi nỗi buồn chị có
Ôi nỗi buồn mênh mang

Trời mùa đông lạnh giá
Trăng vẫn chiếu qua mành
Đứng tựa bên song cửa
Nghĩ chuyện tình xa xăm

Ngôi sao nào em hỏi
Chức Nữ với Ngưu Lang?
Giải Ngân Hà cách biệt
Nên vẫn còn mênh mang

Ngôi sao nào của Chị?
Có còn sáng hay mờ?
Mà sao đời khốn khổ
Vật vờ như giấc mơ

Đêm nay trăng sáng quá
Tinh tú đầy trời cao
Lệ buồn rưng rưng nhỏ
Tìm hoài một vì sao



Nguyễn Thị Tê Hát
(2/7/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Thượng đế tạo ra em

Chỉ một mình em thôi
Từ khúc xương sườn của anh
Để yêu anh tha thiết
Trong vườn địa đàng...
Mình không bước xuống trần gian

Thượng đế tạo ra em
Chỉ một mình em thôi
Để em được che chở dưới cánh tay anh
Cho anh ôm em vào lòng
Thở hơi vào trong tóc
Sưởi ấm em...
Mình vẫn bước đi trong vườn địa đàng

Thượng đế tạo ra em
Chỉ một mình em thôi
Nhưng định mệnh đẩy đưa
Mình trần truồng tội lỗi
Hai đứa nhìn nhau xám hối...
Đưa nhau bước xuống trần gian

Anh xây nhà bên suối
Em dệt cửi nuôi tằm
Đời mình trôi lặng lẽ
Tháng ngày đong đưa
Nhưng!...
Một cơn gió lạ bay qua
Anh đi không về
Em mỏi mòn trông đợi
Bỗng một hôm!...
Vô tình em gặp
Bóng ai bên cạnh
Anh đang cười nói và anh đã quên
Quên em, quên khúc xương sườn của anh
Tim em tan nát
Lòng em ngỡ ngàng
Nước mắt em rơi
Chân tay em rã rời
Em quỵ bên đường
Con tim thoi thóp...
Anh vẫn dửng dưng đi ngang
Không quay lại
Em đớn đau
Hồn em lịm chết

Thượng đế tạo ra em
Từ khúc xương sườn của anh
Nào phải từ bàn chân
Sao nỡ dày xéo bước lên trái tim em
Để tim em vỡ
Để lệ em rơi
Để em xanh xao tháng ngày


Thượng đế tạo ra em
Để yêu
Không phải để khóc
Thượng đế sẽ bắt anh đền tội
Sẽ đếm từng giọt nước mắt em
Từng nhịp tim em thoi thóp
Từng tiếng nấc em nghẹn lời
Từng đêm đen vàng võ
Và anh...
Sẽ cúi đầu đi vào địa ngục... [/color]


Nguyễn Thị Tê Hát

(2/13/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Lạc Mất Đời Nhau!

Ta sẽ tìm nhau ở chốn nào
Trong từng ký ức mãi còn đau
Hay trong biển nhớ vùng nước mắt
Hay giữa đại dương mỏi cánh sầu

Ta sẽ tìm nhau ở chốn nào
Mà sao tình vẫn ngút niềm đau
Vòng tay trống trải đêm băng giá
Nghe hồn vỡ vụn giấc chiêm bao

Ta đã lạc nhau từ thuở nào
Mà đời vô vọng quá lao đao
Đêm nay bỗng thấy hồn day dứt
Hai đứa tìm nhau giữa nghẹn ngào


Nguyễn Thị Tê Hát

(2/16/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Hương Vị Cafe Đắng

Anh mời em...
Sao lại mời cafe đắng
Cho lưỡi em tê dại
Cho đắng ngắt lịm vào hồn đau
Cho em nát mối duyên đầu

Anh mời em...
Sao không mời ly cam ngọt
Cho đường thấm vào môi
Cho nụ hôn ngọt lịm
Cho tình mình lên ngôi

Anh đừng làm em đau
Bởi cafe anh mời
Như đắng cay đi vào đời
Làm tim em đơn côi

Cafe mang vị đắng
Chuyên chở tình dại si
Hương cafe đi vào mộng mị
Nên tình vội bỏ đi

Café đắng - đắng cuộc tình
Đắng như chất độc rã rời tình em


Nguyễn Thị Tê Hát
(2/16/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Nhức Đầu

Cơn nhức đầu về trong đêm vội vã
Viên thuốc nào cứu thoát một niềm đau
Trong đêm dài thao thức suốt canh thâu
Hồn cay đắng nghe chừng sao tiếc nuối

Bóng ai in hay bóng mình trên vách
Nhìn lạc loài đậm nét giữa trời đêm
Nghẹn ngào nào làm day dứt niềm riêng
Cho nhức nhối đi vào đêm huyền ảo

Viên thuốc nào làm tan sầu khổ não
Cơn đau nào cứ níu kéo lòng nhau
Đêm nguyện cầu xin lệ chớ rơi mau
Cho đau đớn tung hoành tim bé nhỏ

Cơn nhức đầu...trời ơi sao đau lạ!...

Nguyễn Thị Tê Hát
(2/16/2004)[/size]
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Có Một Lần...

Có một lần em soi bóng em
Trên mặt sông sâu nước gợn tăn
Bắt gặp bóng ai trông ẩn hiện
Như gặp người tình kiếp trăm năm

Có một lần em gặp bóng em
Mờ trong sương phủ lúc đêm thanh
Bỗng thấy trong em hờn lệ nhỏ
Rớt xuống Phù Dung đoá mong manh

Có một lần sao chẳng thấy em
Trên con đường cũ bước loanh quanh
Lê hoài những bước chân mệt mỏi
Khắc khoải đi tim một bóng em!..


Nguyễn Thị Tê Hát
(2/17/2004)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Tình Buồn

Trời mưa bay bay
Vướng trên mái tóc dài
Ướt đầm bờ vai nhỏ
Nỗi buồn ai hay?
Ai hay!

Gió về thổi lộng
Giọt nhớ trên mi
Môi tím thầm thì
Tình ơi! Sao chia ly?
Chia Ly!

Bão về ngang đây
Cuốn thốc cuộc tình gầy
Quăng vào biển dữ
Biến mất tình dại si...
Buồn!

Nguyễn Thị Tê Hát

(2/16/2004)


Được sửa bởi Nguyen Thi Te Hat ngày Fri Oct 04, 2013 4:29 am; sửa lần 7.
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Tôi!... và Nỗi Buồn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi!... và Nỗi Buồn...   Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeThu May 06, 2010 9:39 pm

Biển Tình!

Biển lên tiếng gọi em về
Sóng xanh ghềnh đá tứ bề còn đau
Nỗi lòng xưa trót trao nhau
Giờ duyên không thắm tình phai nhạt nhoà
Biển chiều gió lộng đi qua
Thổi tung tóc rối che ngang cuộc tình
Khát khao chỉ một bóng hình
Ngàn năm nỗi nhớ ru mình... buồn tênh!

Nguyễn Thị Tê Hát
(2/23/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159



Bóng Tôi

Sáng trăng sáng quá tội nghiệp tôi
Đừng chiếu soi chi dáng ngậm ngùi
Tôi đã không là tôi ngày cũ
Xin đừng chiếu mãi bóng hình tôi

Trăng cứ... Ô kìa trăng nhởn nhơ
Chiếu sáng tôi chi những dại khờ
Trăng đùa chi mãi cho tôi khổ
Như lòng tan vỡ một chiều mơ

Đưa tay che khuất bóng trăng soi
Bóng tối trùm đầy lên bóng tôi
Cúi mặt ôm sầu rưng rưng khóc
Nghẹn ngào thương tội một bóng tôi


Nguyễn Thị Tê Hát
(2/26/2004)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Mưa

Sáng nay mưa rơi nhiều
Ướt cả đường em đi
Tóc em vờn trong gió
Lệ em buồn hoen mi

Khoảng trống đầy lòng đau
Day dứt một nỗi sầu
Thương ai mà ngại nói
Thương mình từng giọt châu

Sương phủ mờ ngoài kia
Như đan kín khung trời
Giam em trong ngục kín
Tình buồn sầu lên khơi

Mưa gió cứ đi về
Hờ hững nỗi đam mê
Yêu người không đúng chỗ
Tình ơi! sao ê chề...


Nguyễn Thị Tê Hát
(3/5/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Giọt Sầu!... Giọt Đắng!

Sáng sớm hôm nay lại thấy buồn
Cái buồn như trĩu nặng trong tim
Cái buồn như thành trì vây kín
Giam mãi đời tôi kiếp nổi chìm

Những tiếng thở dài nối theo nhau
Đùa cợt làm chi cho lòng đau
Nước mắt đong đưa từng giọt đắng
Nuốt ngược vào trong cả nỗi sầu

Sáng sớm hôm nay đọc thơ ai
Viết cho ai đó những vần say
Chia xẻ cùng ai từng giọt đắng
Chia nửa giọt buồn khóc thương vay

Đọc thơ thiên hạ mắt mình cay
Nước mắt cô đơn lại lăn dài
Giọt buồn tôi cũng rơi trên má
Giọt đắng cũng tràn chẳng ai hay

Đọc thơ thiên hạ viết cho nhau
Mà thấy thương thân những nỗi đau
Giọt buồn, giọt đắng làm băng giá
Làm trái tim đau! biến sắc màu...


Nguyễn Thị Tê Hát
(3/5/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
HÔM XƯA!... HÔM NAY!

Hôm nay nghe ai nói yêu
Mà sao sợ hãi thật nhiều
Tiếng yêu ngày xa xưa cũ
Vẫn còn hoang mang từng chiều

Ngày xưa lời hứa ai trao
Tưởng chừng như giấc chiêm bao
Tình yêu giờ như vết chém
Rạch nát một đường tim đau

Hôm xưa ai nói yêu ai
Giờ chỉ một mình đắng cay
Lệ buồn dâng hoài khoé mắt
Tình ơi sao tình vội phai

Hôm nay nghe lại tiếng yêu
Mà sao lòng cứ tiêu điều
Ngỡ ngàng con tim vẫn buốt
Trời ơi sao tình còn đau!...


Nguyễn Thị Tê Hát
(3/7/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Yêu Chỉ Một Người

Nghe tiếng yêu... như chừng xa lạ quá
Từ môi người run rẩy lạnh hồn tôi
Ngôn từ nào làm xao xuyến chơi vơi
Nghe day dứt bên trời lên thương nhớ

Tình yêu xưa... đã một lần đổ vỡ
Mối tình đầu làm vỡ trái tim đau
Kỷ niệm xưa như một giấc chiêm bao
Giờ nghe sợ những lời tình yêu dấu

Như con chim... trong vùng trời mưa bão
Mỏi cánh gầy thương tích một chiều mưa
Mãi ngậm ngùi cay đắng xót xa đưa
Buồn lặng lẽ xếp hoài đôi cánh nhỏ

Tình yêu tôi... muôn đời dù khốn khổ
Nhưng lòng này duy nhất một người thôi
Những lời yêu xin đừng nói ra môi
Muôn cảm tạ... những lời tình dấu ái!


Nguyễn Thị Tê Hát
(3/9/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Trái Tim Nhỏ!...

Anh lớn hơn em những chi mười tuổi
Có hề gì trong tình ái đâu anh
Có lạ gì khác biệt mối tình xanh
Tình hai đứa trái tim vừa mới nở

Em yêu anh, tình yêu em rộng mở
Như đón chào ánh mới của bình minh
Như đón chào hạnh phúc của chung tình
Từ xao xuyến... trái tim người luống tuổi

Em đã yêu, có nề gì lớn tuổi
Sao anh ngập ngừng không dám nói yêu
Anh nghĩ gì mà ngần ngại đăm chiêu
Rồi day dứt ôm tim mình khốn khổ

Em yêu anh, trái tim nhiều bỡ ngỡ
Còn dại khờ nên trao gởi về anh
Hãy yêu em với tất cả chân thành
Đừng gian dối, đừng làm em lệ nhỏ

Em gởi anh, trái tim em bé nhỏ
Hãy ôm vào để cạnh trái tim anh
Hãy nâng niu đừng để vỡ tan tành
Trái tim nhỏ... Em trao người luống tuổi...


Nguyễn Thị Tê Hát
(3/17/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Tình Vẫn Còn Đau

Sáng nay trời đã sang xuân
Nhưng sao gió lạnh từng cơn vẫn về
Mưa bay sương nhạt não nề
Mờ trên lối cỏ long lanh giọt buồn
Tóc bay từng sợi vô hồn
Ngẩn ngơ lại thấy cơn đau trở mình...

Nguyễn Thị Tê Hát

(3/18/2004]
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Khóc Người Ngày Xưa

Em ghét anh đã làm em đau khổ
Em hận nhiều vì anh bỏ ra đi
Để bây giờ em phải khóc chia ly
Chung thuỷ mãi với tình không hiện hữu

Em giận anh đã quên em gái nhỏ
Nên nơi này vẫn mỏi mắt chờ trông
Cho đau thương sầu héo cả cõi lòng
Cho em mãi khóc người không còn nữa

Lời thề xưa sao cứ còn ghi nhớ
Lời thề nào ai hứa bảo yêu em
Suốt một đời ai nói sẽ yêu thương
Mang hạnh phúc cho em hồng môi má

Thế mà nay đường trần sao nghiệt ngã
Để em buồn đơn độc với thời gian
Để mình em trong thế giới bàng hoàng
Luôn lẻ bóng giữa giòng đời vây khốn

Không có anh đời em như thiếu thốn
Thiếu ân tình ngày đó ngào ngạt yêu
Thiếu vòng tay hơi ấm của những chiều
Thiếu tất cả... thiếu môi nồng ngày cũ

Không có anh mây trên trời vần vũ
Cả nụ cười biến mất hẳn trên môi
Mắt xưa giờ hoang vắng lệ đầy vơi
Bởi yêu mãi một người không còn nữa...


Nguyễn Thị Tê Hát
(3/20/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Buông Xuôi Giòng Đời


Em muốn khóc sao mắt không còn lệ
Em muốn cười sao vỡ vụn trong tim
Em ngẩn ngơ trong ngõ cụt đời mình
Em choáng váng loay hoay tìm ngõ thoát

Nỗi đớn đau như tận cùng đáy vực
Nỗi nghẹn ngào như phủ kín tâm tư
Đời không duyên nên đời mãi vẩn vơ
Thương với nhớ nhập nhằng trong ký ức

Trời sang xuân sao tình không trở giấc
Nắng đã về sao chẳng ấm bờ môi
Mắt vô hồn nghe hoang vắng bồi hồi
Trong nỗi nhớ niềm đau nào thổn thức

Lệ không rơi nên tình còn day dứt
Môi không cười nên nhức nhối tình sâu
Ngõ cụt nào sao không thể tìm nhau
Như chỉ tay trên đường tình ngắt dấu

Em chán nản buông xuôi đời mộng ảo
Cho ân tình liệm chết tận nơi nao
Cho tháng ngày dằn vặt mãi xanh xao
Cho khúc mắc mặc đời em khổ não


Nguyễn Thị Tê Hát

(3/21/2004)
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Tôi!... và Nỗi Buồn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi!... và Nỗi Buồn...   Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeThu May 06, 2010 9:45 pm

[size 24]Anh Ru Em Ngủ[/size]

Đêm hai ngàn lẻ một
Đêm thiên niên kỷ
Anh ru em ngủ
Bằng chuyện cổ tích thần thoại
Của ngàn năm về trước

Có một người con gái
Sống trong tháp cổ ngà
Đợi người trăm năm
Một hôm biển nhớ thì thầm
Có người khách lạ vừa trôi vào bờ
Tình chợt là mơ
Sóng chợt vỗ bờ
Hải âu kêu nhau rối rít
Người khách lạ vẫn không hồi tỉnh
Đã chết tự bao giờ
Cô gái sững sờ
Nhìn theo hạnh phúc vừa bay cao...
Chim hải âu cúi đầu
Xác người khách lạ
Chôn trên biển vắng
Có những con chim biển canh chừng
Cô gái ôm buồn từ đó
Nụ cười biến mất
Nước mắt làm đầy đại dương
Biển chợt ghen...
Gió dzữ tợn hung hăng
Sóng nổi cơn thịnh nộ
Tấn công vào bờ
Phá tan ngôi mộ cổ
Cuốn vào đại dương
Cô gái chạy theo
Chới với...
Chìm trong lòng biển nhớ
Hải âu ngơ ngác đứng nhìn...
...........
Gió chợt im
Sóng chợt thẫn thờ
Biển nhớ cúi đầu chịu tội
Tất cả đi vào huyền sử...

Anh ru em ngủ
Bằng chuyện tình thương đau
Của ngàn năm về trước
Một câu chuyện không nên kể
Trong lúc anh nói anh yêu em...
Biển đêm...
Gió vi vu... sóng nhè nhẹ vỗ về
Những sợi tóc dài che ngang
Em không còn nhìn thấy anh
Nước mắt em mặn môi
Và... em đã mất anh

Có phải chuyện tình anh kể
Là điều báo trước không anh?!!...

]Nguyen Thi Te Hat
Yêu!

Áo trắng tung bay trắng lối về
Kiêu kỳ cho lắm kẻ cuồng mê
Nhưng mà ... có người trong đám ấy
Đứng lặng nhìn em ... suốt mùa thi

Người ấy chỉ nhìn ...không nói chi
Không theo chỉ dõi dáng em đi
Ngượng ngùng ... em bước ngang người ấy
Nghe tim đập mạnh ...quýnh chân đi

Người ấy ... làm em thấy vấn vương
Không như những kẻ tán qua đường
Người ấy ... hình như là ít nói
Chỉ biết gật chào ..."cô bé xinh"

Đã biết bao ngày vẫn cứ trôi
Thuỷ chung người ấy vẫn đón mời
Vẫn chờ em bước ngang ... khẽ nói
"Cô bé chiều nay xinh quá thôi ..."

Thế rồi một hôm vắng bóng người
Làm em nhung nhớ bỗng chơi vơi
Hồn em nghiêng ngả theo vành nón
Che dấu lệ rơi thoáng ngậm ngùi

Áo trắng chiều về áo trắng bay
Nắng hôn lên tóc dáng em gầy
Héo hon nghe thấy lòng thương nhớ
Một chút hư hao với tháng ngày

Rồi bỗng mưa chiều đổ thật nhanh
Loay hoay ướt áo trắng mong manh
Giật mình, em thấy ai bên cạnh
Kéo vội em vào núp dưới hiên

Mưa chiều hôm đó gió xôn xao
Tựa khúc tình yêu nhảy múa chào
Em nghe hơi ấm người bên cạnh
Thả khói thơm vào vương mắt xanh

Thế là em đã biết mình yêu
Đã biết hẹn nhau những buổi chiều
Đã biết viết tên đầy sách vở
Đã biết mỏi mòn trong tiếng YÊU!...



Nguyễn Thị Tê Hát
(3/8/2004)
\
Tháng Tư!... Lòng Đau

Tháng Tư đen tối một màu tang
Thảm cảnh ai gây quá ngỡ ngàng
Tuổi xuân vừa hé sầu tê tái
Ngơ ngác nghe tình chợt dở dang

Tháng Tư nỗi nhớ hận lòng đau
Dáng dấp tiểu thư ngát nỗi sầu
Mỏi mắt đi tìm tôi ngày cũ
Bóng dáng thơ ngây ở chốn nào

Tháng Tư cay đắng tóc bay ngang
Vướng víu mắt môi lệ ứa tràn
Người nỡ ra đi không từ biệt
Cho lòng tôi mãi khóc ly tan

Tháng Tư đất khách vẫn chưa quên
Kỷ niệm ngày xưa lỡ ước nguyền
Nhớ ai giờ đã thành thiên cổ
Một nén nhang lòng xin thắp lên!


Nguyenthitehat
(4/18/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159

Tháng Tư


Tháng Tư đen tối khóc cho ai
Cho nửa giang sơn quá đọa đày
Tháng Tư buồn thảm ngày năm đó
Như vẫn còn đây nỗi đắng cay

Tháng Tư ai bỏ nước ra đi
Ai đến làm tôi mất xuân thì
Tháng Tư khăn gói ai vội vã
Từ giã lên đường mất tương lai

Tháng Tư đất nước nhuốm màu tang
Đường phố thênh thang mắt lệ tràn
Người lén nhìn nhau che dấu mặt
Lau nhanh nước mắt bỗng tuôn dài

Tháng Tư lần lượt rủ nhau đi
Hạnh phúc ngày xưa chẳng còn gì
Người người ra biển dập dềnh sóng
Kẻ chốn rừng sâu len lỏi đi

Đất nước vì đâu lại cơ cầu
Vì ai mà khổ cả lòng nhau
Vì ai trang sử hờn ghi chép
Bao triệu con người phải thương đau

Hôm nay xứ lạ chốn phương xa
Nước mắt tuôn rơi khóc quê nhà
Cả một lòng đau tim chảy máu
Một nỗi hận thương mắt lại nhòa...


Nguyễn Thị Tê Hát[/b]
(4/19/2004)

Chuyện Một Ngày

Con muốn viết về nỗi đau ngày cũ
Của số phần đất nước đổi thay trang
Của một ngày tang tóc khắp muôn làng
Từ thành phố đến thôn nghèo xa vắng

Ngồi trước truyền hình lòng người chết đứng
Khi bàng hoàng nghe lệnh phải rút quân
Ba đớn đau mắt lệ rướm hai hàng
Ba lặng lẽ đi vào lao chao ngã

Con nhìn theo dáng ba lòng buốt giá
Nghe tủi hờn uất nghẹn ứ đầy tim
Đất nước mình sau chinh chiến điêu linh
Giờ trống trải... phố phường ôi lạ quá

Cả quê hương đắm chìm trong lệ nhỏ
Người nhìn người len lén một niềm đau
Không dám hé môi chia xẻ cùng nhau
Những khổ nhục bắt đầu lên tiếng nói

Thành phố đổi tên nên thành phố chết
Những áo màu thay thế một màu đen
Thành phố bấy giờ xe đạp đầy đường
Người gồng gánh nuôi nhau bằng nước mắt

Con tái tê nghe lòng mình chua chát
Mắt môi buồn con cởi áo đài trang
Con của ba chưa một thuở cơ hàn
Nay lặng lẽ theo bạn bè ra bán

Không riêng con, cả triệu người vây khốn
Vợ xa chồng xuôi ngược với đàn con
Những bé thơ thổn thức khóc trong đêm
Tìm hơi ấm của người đi miệt mãi

Quê hương buồn nên trở mình nhức nhối
Cho nụ cười lịm tắt hẳn trên môi
Khi những con kênh lật ngược đón mời
Khi thuỷ lợi hằn dấu tay mười ngón

Rừng núi hoang vu như đang chờ đón
Khẩn hoang gì, sỏi đá cứa niềm đau
Người trở về ngơ ngác mắt thâm sâu
Không nhận diện con đường ngày xưa cũ

Tương lai mịt mù trời cao có thấu
Nỗi kinh hoàng dân Việt phải cưu mang
Nỗi thảm thương thân phận kiếp dã tràng
Khi lịch sử, chối từ không viết tiếp

Tháng Tư lại về, thương quê quá đỗi
Trong đêm dài con thắp nến cầu xin
Mong một ngày đất nước lại bình yên
Cho sử sách bắt đâu trang sử mới!...


Nguyễn Thị Tê Hát
(4/19/2004)


Được sửa bởi Nguyen Thi Te Hat ngày Tue Oct 01, 2013 12:03 am; sửa lần 2.
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Tôi!... và Nỗi Buồn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi!... và Nỗi Buồn...   Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeThu May 06, 2010 9:52 pm

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Tình Yêu Như chiếc Lá

Lâu lắm không về thăm góc phố
Để xem lá rụng cuốn về đâu
Chân trời mòn mỏi đi muôn hướng
Chiếc lá tình tôi có nhạt màu

Chiếc lá ngày xưa đã gởi trao
Nhờ ai cất giữ ở phương nào
Giờ đây đòi lại tình xưa cũ
Góc phố bây giờ hết xôn xao

Xuân đã đi về ngang chốn đây
Rộn ràng má thắm đỏ hây hây
Có cô con gái nhìn mơ mộng
Ép lá vào tim ngất ngây say

Chiếc lá bên đường bỗng thắm tươi
Hoa nắng lung linh chiếu rạng ngời
Chiếc lá tình tôi còn ngái ngủ
Hay Là... đã chết hẳn trong tôi !

Nguyễn Thị Tê Hát
(4/21/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Hoa Tim

Hôm nay mới biết đóa ti-gôn
Hoa nhỏ đỏ tươi ướp hương nguyền
Ngày xưa ngây dại đâu nào biết
Ý nghĩa loài hoa mang dáng tim

Anh kể cho nghe về loài hoa
Màu đỏ máu tim rất đậm đà
Hoa nở ban đầu mang sắc thắm
Ươm hình như thể trái tim ta

Gió nắng mưa về cánh hoa lay
Tách ra 2 lá mỏng manh gầy
Như tim tan vỡ làm đôi mảnh
Rơi xuống đời nhau một kiếp này

Hai mảnh tim yêu, Hai mảnh đời
Làm sao ghép lại được trời ơi!
Nâng niu hai cánh hoa vừa rụng
Chợt nhói lòng đau kiếp nửa vời!


Nguyễn Thị Tê Hát

(4/22/04)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Đêm Buồn

Lắng nghe tiếng ngựa trong đêm
Rã rời từng bước trên con phố buồn
Loay hoay từng giọt lệ tuôn
Vội che dấu mặt vùi vào nỗi đau
Cô đơn cánh én nghiêng chao
Xoải dài cánh mỏi hư hao tháng ngày
Biển chiều lặng lẽ thở dài
Rong rêu phủ kín tình đau một đời


Nguyễn Thị Tê Hát

(4/24/2004)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Đêm Nhớ!...

Gọi tên người yêu dấu
Còn ẩn hiện nơi đâu
Hãy về nghe chiêu niệm
Tình ta buồn thiên thâu

Mưa chiều còn giăng ngang
Cho ta mãi ngỡ ngàng
Đêm gọi tình trở lại
Ta nhớ người trăm năm

Ta réo gọi tình xưa
Sao chẳng chịu quay về
Đưa ta rời bến khổ
Cho quên hết ê chề

Ta tụng kinh xám tội
Cho tình bớt bi ai
Nhưng đời là bể khổ
Biết bao giờ thoát thai?


Nguyễn Thị Tê Hát
(4/24/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Cỏ Dại Trong Đêm

Em! Một loài cỏ dại
Ẩn mình trong sương đêm
Nghe lòng sao mệt mỏi
Hạnh phúc sao không về

vùng trời nào mây xám
Mưa nào còn giăng ngang
Cuộc tình nào khắc khoải
Cho nỗi buồn riêng mang

Trăng vằng vặc trên cao
Mai mỉa ngàn vì sao
nghiêng mình nghe trăn trở
Tình nghe buồn xanh xao

Em! Một loài cỏ dại
Ôm mãi một bóng hình
Ru hời cơn gió thổi
Tình ơi tình nơi nao?


Nguyễn Thị Tê Hát

(4/24/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Yêu Người Trăm Năm

Đây nấm hương trước mồ
Ta sưởi ấm người yêu
Còn nằm trong mộ cỏ
Thương hoài tình vô vi

Gió mát xuân vừa qua
Thời tiết quá hiền hoà
Người ta yêu đang ngủ
Chim đừng hót líu lo

Nắng hạ chợt về ngang
Thiêu cháy cỏ mộ vàng
Ta thương người nhỏ lệ
Mát dịu tình đa đoan

Mưa bão thổi về đây
Xao động lá trên cây
Ta buông làn tóc xỏa
Che kín người trăm năm

Bốn mùa cứ đổi thay
Người trong mộ có hay
Ta câu kinh luỵ khổ
Niệm hoài sao chẳng phai ?!!


Nguyễn Thị Tê Hát
4/27/04
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Em Sẽ Giận ...!

Thật cảm động những vần thơ anh viết
Tấm chân tình qua một trái tim yêu
Những nỗi buồn vô cớ cứ vây nhanh
Như thành lũy bao quanh tình bỡ ngỡ

Đừng hỏi em những gì như không thể...
Của những gì như oằn trĩu trên vai
Những đăm chiêu như những tiếng thở dài
Như che dấu... điều gì không muốn nói

Thơ anh viết đừng làm em bối rối
Bởi nỗi buồn anh gói ghém vào thơ
Bởi tình anh hong nhung nhớ vẩn vơ
Rồi lại nói... hình như... là có thể

Em sẽ giận... nếu thơ anh... vớ vẩn
Cố tình làm em mất ngủ đêm nay
Cố tình làm thơ cho mắt em cay
Rồi bào chữa... tại bởi vì như thế

Em sẽ giận... không đọc thơ anh nữa
Không thèm nghe bào chữa bởi vì sao
Mặc kệ anh với lãng mạn không đâu
Rồi kể lể... tại vì em... anh nhớ!

Những nỗi buồn vu vơ anh vừa kể
Ai là người chẳng có lúc buồn vui
Cũng như em bất chợt thấy chơi vơi
Khi hoa lá rụng đầy qua cơn bão

Em như chim dập vùi ngoài mưa gió
Dáng thân gầy vẫn mãi một niềm đau
Bao năm trời sống với kỷ niệm sâu
Nên lòng đã... không còn như xưa nữa

Em sẽ giận nếu anh làm... em sợ...
Nên xin đừng xao động trái tim em
Hãy để yên cho lắng đọng muộn phiền
Cho em được... còn là em mãi mãi...


Nguyễn Thị Tê Hát
5/14/2004

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Xin Đừng...

Xin đừng hỏi vì sao hay thổn thức
Mang nỗi buồn trang trải mãi vào thơ
Mang tâm tư... những giòng chữ vu vơ
Nghe tội nghiệp, trái tim nhiều tan vỡ

Xin đừng hỏi tình yêu sao đóng cửa
Viết thư tình nhưng không gởi cho ai
Biển nhớ mông lung ôm những thở dài
Ngồi than thở hằng giờ trên bãi vắng

Xin đừng hỏi tình tôi bao năm tháng
Đã qua rồi sao mãi vẫn còn đau
Tình yêu đầu... tình yêu cuối như nhau
Tình duy nhất nên tình không mang số

Xin tạ ơn người băn khoăn lo lắng
Cảm mến lòng nên ép mãi vần thơ
Xin đừng làm giao động trái tim mơ
Đừng trông đợi một lời yêu sẽ tỏ

Tội nghiệp người đã trao tình lầm chỗ...


Nguyễn Thị Tê Hát

(5/25/2004)
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Tôi!... và Nỗi Buồn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi!... và Nỗi Buồn...   Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeThu May 06, 2010 9:57 pm

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Biển Về Đêm

Biển đêm sóng cứ xôn xao
Vỗ trong nỗi nhớ... làm đau cuộc tình
Trời khuya còn lại một mình
Chìm trong khoẳng khắc...bóng hình vụt bay
Thương ai ngút một tầm tay
Nghe như chới với... cơn đau thở dài!



Nguyễn Thị Tê Hát
(5/31/2004)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159

Coi Bói...

Vâng xin ông! hãy coi giùm một quẻ
Xóc lá bài xin được chẻ làm đôi
Lá bài nào là bản mệnh riêng tôi?
Có may mắn hay còn lao đao khổ?

Lá bích đen cầm bằng tin giông tố
Là khởi đầu giọt nước mắt tuôn rơi
Lá rô kia tin đến chậm mất rồi
Nên vẫn mãi là người mang tâm khổ

Bàn tay đây, xin hãy cầm thật nhẹ
Đường đời nào có đứt đoạn tương lai?
Quá khứ đừng xem, xao động tim gầy
Đừng nhắc lại... những gì không muốn nhớ

Hãy nói đi, đừng chần chờ chi nữa
Tin vui buồn cũng chẳng thấm lòng đau
Bởi cuộc đời nào có nghĩa gì đâu
Nên cứ nói, xin đừng e ngại quá

Đã lâu lắm, hình như tim băng giá
Mắt chỉ buồn đâu vướng lệ quanh mi
Những tiếng thở dài... thắc mắc làm chi
Tại không khí... còn như là rất thiếu!

Đây tiền quẻ, sao ông không nhận lấy
Có việc gì mà ái ngại nhìn nhau
Thương hại tôi ư?...diễu cợt thế sao?
Tôi vẫn thế... à!... thì ra vẫn thế!


Nguyễn Thị Tê Hát
(6/8/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Trái Đau !

Hoàng hôn nắng rụng ven đồi
Đưa tay hứng lấy vo thành trái đau
Biển chiều sóng cứ xô nhau
Ngẩn ngơ ném vội trái đau xuống đời

Hoàng hôn! ừ nhỉ rụng rơi
Đâu còn vạt nắng mà phơi nỗi buồn
Mưa đâu lại đổ ra nguồn
Lênh đênh trái khổ lại trôi vào bờ

Thôi đành cắn bút làm thơ
Mặc cho lệ nhỏ ơ hờ năm canh
Tiếc rằng mộng đã không thành
Thì đành cắn trọn trái đau một mình !


Nguyễn Thị Tê Hát
(6/15/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Mong

Lâu rồi người bỏ đi đâu?
Để tôi mong ngóng ngày đêm hỡi người!
Bên này bên ấy xa xôi
Cách nhau chỉ một con sông thôi mà
Phải chăng tình đã chia xa
Phải chăng tình đã phôi pha mất rồi
Bến xưa hoang lạnh bồi hồi

Nên giòng sông vẫn chia đôi bến bờ
Thuyền chờ đợi khách mòn hơi
Tôi chờ con nước mau trôi về nguồn
Bóng hình in dưới nước trong
Giật mình cứ tưởng rằng ai đã về!...

Nguyễn Thị Tê Hát
(6/18/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Sáng Nay

Sáng nay sương phủ
Che kín đường đi
Lòng phân vân khổ
Lệ buồn dâng mi

Sáng nay mưa bay
Sầu tím khung trời
Mưa về tháng hạ
Nhạt nhòa mây trôi

Sáng nay ngậm ngùi
Nghe thật chơi vơi
Nghiêng hẳn bên đời
Hạnh phúc ta ơi!...


Nguyễn Thị Tê Hát

(6/19/2004)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Đợi Mong!

Hôm nay mưa lại đầy trời
Bên ngoài gió lại vật vờ lá cây
Nỗi lòng cứ mãi đắng cay
Tìm về dĩ vãng hôm qua mà buồn

Biết rằng hạnh phúc không tròn
Biết rằng chim vẫn còn bay chưa về
Thì thôi dù dạ não nề
Cũng đành ngồi đợi vân vê nỗi buồn


Nguyễn Thị Tê Hát
96/21/2004)
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Tôi!... và Nỗi Buồn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi!... và Nỗi Buồn...   Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeThu May 06, 2010 10:09 pm

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
"The Notebook"

Tối nay xem film buồn
Một chuyện tình thương tâm
Làm lòng sầu vương vấn
Có chút gì bâng khuâng

"The Notebook" chép ghi
Từng ngày tháng qua đi
Ba trăm mười sáu lá
Đầy ấp mộng tình si

Tình yêu ôi! thắm thiết
Tình yêu ôi! mặn mà
Hai con tim thoi thóp
Nằm cạnh nhau đến già

Hai trăm mười bảy lá
Hai năm trời thương đau
Giờ xa nhau... tất cả
Chỉ còn là hư hao

Bóng tối phủ chung quanh
Che dấu giọt lệ tràn
Ta thương người ta khóc
Ta nhớ người trăm năm!!!


Nguyễn Thị Tê Hát
(7/5/2004)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Kể Lể

Hôm qua xem film "The Notebook"
Một chuyện tình thật đẹp
Làm em lệ vây quanh
Ngồi thu mình trong tối
Sụt sùi nỗi thương tâm
Một chút gì ghen tị
Ấm ức trong tim
Người ta viết 316 lá thư
Ghi chép toàn thương yêu
Nên người ta đi trọn con đường hạnh phúc
Để cuối cùng...
Hai thân xác, 2 trái tim
Nằm bên nhau trong mồ huyệt lạnh

Còn anh!...
Anh viết cho em
Chỉ có 217 lá
Cũng đầy ắp nhớ thương
Cũng đầy ắp mong chờ
Nhưng sao hai đứa mình lận đận?
Nhưng sao hai đứa mình xa nhau?
Em nghe lòng lao đao
Con tim buốt nghẹn
Nước mắt từng giọt, từng giọt
Nhỏ xuống hồn đau
Phải chi ngày đó
Anh viết cho em
Đủ 316 lá thư
Thì có lẽ giờ này
Hạnh phúc không lang thang
Thì có lẽ...
Anh đang ở bên em...
Phải thế không anh?... Phải không anh?...


Nguyễn Thị Tê Hát
(7/6/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Trái sầu

Trái sầu chợt vỡ tung ra
Tên em lại ở trong tim trái sầu
Sao anh biền biệt đi đâu
Để em ngồi nhặt mảnh sầu riêng mang
Đưa răng cắn phải võ vàng
Vị cay, vị đắng lại tràn lên mi
Trái sầu chẳng bỏ em đi
Nhìn quanh, nhìn quẩn lại ôm trái sầu

Nguyễn Thị Tê Hát
(7/6/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
về chiều

Ngày mai tuổi có về chiều
Đem thơ ra đọc buồn vui trải dài
Đường tình cũng hết miệt mài
Thương yêu rồi cũng đi vào thiên thu
Mai này nếu hết sương mù
Đem thơ phơi nắng, cất ưu tư phiền


Nguyễn Thị Tê Hát
(7/11/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Dỗ dành

Dỗ dành để khổ cho ai
Ủi an chỉ để nguôi cơn cực lòng
Tình thơ trang trải từng giòng
Thiên thu một cõi trông mong ngày về
Kiếp sau nếu có xin thề
Làm cây thông đứng để reo giữa trời

Nguyễn Thị Tê Hát
(7/12/2004
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Tôi!... và Nỗi Buồn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi!... và Nỗi Buồn...   Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeThu May 06, 2010 10:21 pm

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Thất Hứa !

Thì thôi em chẳng làm thơ
Để anh khỏi phải bận lòng vì đâu
Biết anh cứ mãi u sầu
Ghen trăng, ghen gió lồng vào thơ em
Nhưng mà sao nặng trong tim
Buồn như vướng víu đau thương gọi về
Với anh, em nhất định thề
Đem chôn tất cả vào lòng từ đây
Nhưng mà ... nước mắt đong đầy
Thơ đâu lại đến dọc ngang trong đầu
Ngậm ngùi nếu có kiếp sau
Xin làm tượng đá đóng khung nỗi buồn
Kiếp này lời hứa không tròn
Thì đành khất lại lời thề nghe anh
Bởi chưng ... em chỉ là em!


Nguyễn Thị Tê Hát
(7/12/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Chia Tay

Anh giận em nên anh không thèm giữ
Hờn trách buồn anh gởi trả về em
Anh trả em những ngày tháng dịu êm
Trả lại cả mùa thu nào nhung nhớ

Anh trả em những ân tình ngày cũ
Của xuân nào ôm ấp cả trời mơ
Của hạ vàng lóng lánh chút dại khờ
Của hạnh phúc, một thời ta trao giữ

Anh giận em nên đã quên tất cả
Của đông nào cái lạnh đến gần nhau
Anh quên đi tháng đợi với mưa ngâu
Anh giận dỗi, anh ghen hờn với gió

Anh giận em nên hôm nay anh trả
Những thư tình 2 đứa đã từng trao
Những bài thơ ngào ngạt quá đậm sâu
Trong chốc lát... tình em giờ đổ vỡ

Em ghét anh, em không cần yêu nữa
Không thèm buồn nhất định sẽ làm ngơ
Nếu mai này gặp gỡ quá tình cờ
Mình quay mặt... cứ vờ như không thấy !


Nguyễn Thị Tê Hát
7/13/04

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Gọi Anh Bằng Chú

Tại mắc cỡ nên gọi anh bằng Chú
Ngại bạn bè thắc mắc, mẹ rầy la
Lòng ngượng ngùng nhưng chẳng dám nói ra
Sợ ai biết nên gọi anh bằng Chú

Tuổi của anh nhiều hơn em biết nghĩ
Nhưng dại khờ đâu giữ được con tim
Lòng bâng khuâng lãng mạn cứ đi tìm
Nhưng không dám nên gọi anh bằng Chú

Khi yêu anh, con tim không chỗ trú
Lang thang hoài ngớ ngẩn chẳng vì đâu
Mẹ nhìn em ái ngại mắt mẹ sâu
Đêm mất ngủ thương thầm con gái nhỏ

Lỡ yêu anh nên nghe lòng rất khổ
Rất dễ buồn, dễ khóc chẳng vì đâu
Những đêm đen thao thức suốt canh thâu
Ngồi cắn bút làm thơ đầy trang giấy

Em với anh! hai đứa mình thế đấy
Cứ đau buồn ray rứt bởi vì yêu
Tình chúng mình như đường thẳng song chiều
Không gặp gỡ nên gọi hoài tiếng Chú

Mình yêu nhau, tình yêu như không lối
Nên trời đành hai đứa phải cách xa
Tình yêu em muôn kiếp vẫn thiết tha
Vẫn khẽ gọi người xưa bằng tiếng Chú

Hôm nay đây lòng em buồn nhung nhớ
Đến một người không biết ở nơi nao
Tiếng yêu đương chưa kịp nói lời nào
Nên mãi gọi người ta bằng tiếng Chú !


Nguyễn Thị Tê Hát
7/13/04

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Đừng Gọi Anh Bằng Chú

Bảo người ta đừng gọi anh bằng Chú
Nhưng sao còn cứ Chú Cháu trong thơ
Nhận được thư anh em thật không ngờ
Lời kẻ cả ... ra chiều ông Chú lắm

Dĩ nhiên là anh hơn em quá lớn
Nên ngượng ngùng chẳng dám gọi bằng anh
Sợ mẹ ba trách mắng mối tình xanh
Con bé dại ... yêu người không đúng chỗ

Tình ngu ngơ tình đầu vừa mới lớn
Để mẹ buồn đêm nhỏ nhẹ van lơn
Con gái mẹ xinh, con nhớ đừng khờ
Yêu người ấy, mai này con sẽ khổ

Bởi yêu anh nên em vờ không nhớ
Lời mẹ buồn như kinh tụng ngày đêm
Tại yêu anh nên nhất định không quên
Yêu mãi mãi cho dù anh lớn tuổi

Trách gì em danh từ Ông Chú ấy
Chỉ bên ngoài che phủ một tình yêu
Lòng chân thành cô Cháu nhỏ diễm kiều
Yêu tha thiết một người kêu bằng Chú

Bởi yêu anh nên bây giờ lở dở
Tháng năm dài ngang ngửa cuộc đời nhau
Anh nơi nào có còn nhớ bé yêu
Cô cháu nhỏ! ... một thời anh say đắm!


Nguyễn Thị Tê Hát
7/13/04
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Tôi!... và Nỗi Buồn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi!... và Nỗi Buồn...   Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeThu May 06, 2010 10:23 pm

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Trở Về

Em trở về thăm Sài Gòn xưa
Một chiều tê tái lệ đong đưa
Lạc loài những bước con đường nhỏ
Một chút hương thơ thấy dại khờ

Phố xá cuối tuần thật là đông
Người Người sánh bước hạnh phúc nồng
Còn em sao cứ cô đơn mãi
Tìm kiếm người xưa đến chạnh lòng

Em nhớ Anh nhiều trong chiều nay
Nhớ con đường cũ lá me bay
Nhớ hàng phượng vỹ ngoài sông vắng
Nhớ cả Tao-Đàn Anh có hay?

Hoa nắng đi về ngập ngừng rơi
Cuốn theo lá úa đến chân trời
Gió về ru nhẹ làn tóc rối
Cho Em nhớ lại nụ hôn môi

Môi nồng ai ướp ngọt ngào say
Cho Em nhung nhớ đến cuồng quay
Trở về tìm kiếm người yêu cũ
Mà sao xa cách mãi thế này!

Nguyễn Thị Tê Hát]


Được sửa bởi Nguyen Thi Te Hat ngày Wed Sep 25, 2013 10:25 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Tôi!... và Nỗi Buồn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi!... và Nỗi Buồn...   Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeThu May 06, 2010 10:25 pm

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Tiễn Biệt

Mẹ Cắt ruột đưa con lìa biệt xứ
Tiễn đưa con nước mắt mẹ nhạt-nhoà
Nhìn con tàu bé nhỏ dần dần xa
Mẹ khóc lặng, âm thầm về một lối

Dáng nghiêng-nghiêng lòng trăm ngàn bối-rối
Khấn cho con tới bến được yên lành
Khấn cho con với tất cả chân thành
Xin trời đất bao che giùm con trẻ

Mẹ xót xa đưa con lìa biệt xứ
Tiễn đưa con tan-nát cả cõi lòng
Mẹ xa con... xa cách biệt nghìn trùng
Mong con trẻ một tương lai đổi mới

Trời Việt-Nam, vùng trời đầy u-tối
Không gian này như chìm cõi âm-u
Mẹ tiễn con ra khỏi cảnh lao-tù
Ra khỏi kiếp con người lầm than khổ

Sông có nguồn như chim kia có tổ
Con vẫn còn Tổ-Quốc ở sau lưng
Con ra đi... đừng để mẹ ngóng trông
Nơi đất Việt, một quê hương chờ đón

Mẹ mệt mỏi dù tóc mẹ chưa trắng
Mắt chưa nhoà dù ướt lệ ngày đêm
Dù tuổi xuân còn lấp-ló bên thềm
Nhưng sao thấy... Mẹ không còn gì nữa...

Đã là trai! sống cho ra kiếp sống
Đừng cúi luồn, đừng quên phận lưu vong
Hãy nhớ rằng đất nước đang chờ trông
Con trở lại, phá tan gông xiềng xích

Con cởi mở những tâm hồn xe-thắt
Bởi khăn tang quấn chặt mãi trên đầu
Con đem nụ cười thay thế niềm đau
Con đem hạnh-phúc trải dài khắp nẻo

Con trai mẹ nơi phương xa dịu vợi
Hãy nhớ lời mẹ dặn lúc ra đi
Hành trang con mẹ gói trọn tình quê
Thương trao tặng... đêm con lìa biệt xứ.

(1990)

Nguyễn Thị Tê Hát
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Tôi!... và Nỗi Buồn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi!... và Nỗi Buồn...   Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeFri Sep 20, 2013 9:23 pm

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159
Tôi ... và Thu!

Thu đến nơi này với nhớ mong
Tình tôi tan nát cả nỗi lòng
Thương ai nhung nhớ phương trời cũ
Mà mắt môi buồn lệ ứa quanh

Thu ở bên này lá vẫn rơi
Vẫn vàng vẫn úa một chân trời
Vẫn ướp tình tôi ngu dại quá
Vẫn thấy cuộc đời quá chơi vơi

Thu đến nơi này người có hay
Lá thu xao động dưới gót giầy
Hơi thu heo hút ôm hình bóng
Một dáng thân gầy với đắng cay

Thu ở bên này nỗi xót xa
Nhìn quanh nhìn quẩn một mình ta
Thu về đem lạnh mưa thu đến
Làm tím nỗi buồn dưới mưa sa..

Nguyenthitehat

(11/11/2003)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Đêm Buồn!...

Sáng nay mưa nhạt nhoà
Trên phố vắng người qua
Chợt thấy ai lẻ bóng
Lòng bỗng buồn xót xa

Người hình như cũng có
Một nỗi buồn giống tôi
Đứng thẫn thờ một góc
Âm thầm nhìn mưa rơi

Nỗi buồn tôi trốn tránh
Trong ngõ ngách cuộc đời
Đêm từng đêm day dứt
Giằng xé mãi không thôi

Trời mùa đông lạnh căm
Gió rít thổi từng cơn
Bên ngoài như tuyết giá
Phủ cây buồn trơ xương

Đêm về trong hoang vắng
Như giọt sầu riêng ta
Rượu đầy ly rồi cạn
Buồn ơi sao thiết tha

Bàn ghế ngả nghiêng quay
Cả phòng trống lung lay
Ô kìa! sao tôi khóc ?
Rượu nồng vẫn chưa say!...


Nguyenthitehat

(11/13/2003)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 

Anh cùng Tôi!

Này đây ly rượu tôi mời
Anh cùng tôi nhé mình say đêm này
Uống cho đất ngả cuồng quay
Cho thinh không vỡ, cho sao rụng đầy
Cho trăng rớt xuống vào đây
Rơi vào ly rượu cho đêm trở về
Cho tôi quờ quạng ê chề
Tìm trong nỗi nhớ xanh xao nụ cười
Âm thanh ma quái người ơi!
Dật dờ đêm tối tình tôi đâu rồi?!!!

Nguyenthitehat

(11/18/2003)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Con Đường Tâm Đạo!...

Con đường tâm đạo trong tay
Ngắt ngang bởi một nỗi buồn riêng mang
Cuộc đời sao lắm đa đoan
Để lòng vỡ vụn dở dang xuân thì
Mắt buồn từ dạo tình đi
Hư hao một thuở chim di lạc loài
Ngày dài, năm tháng mệt nhoài
Bốn mùa lá đổ tình đau vẫn còn
Người ta sao lại vuông tròn?
Còn mình sao lại... mình không là mình?
Ngẩn ngơ chỉ một đường tình...
Mượn hồn con ốc lưu linh nỗi buồn
Lang thang đi khắp mọi miền
Kêu gào tìm kiếm người đi phương nào?
Biển đêm vắng lặng xôn xao
Hư hao nỗi nhớ dạt dào nhớ nhung
Giọt sầu lả chả từng giòng
Lặng nhìn biển sóng mà đau cả lòng
Bàn tay 10 ngón long đong
Ngón nào hạnh phúc, ngón nào đam mê?
Ngón nào day dứt ê chề?
Ngón nào hờ hững đánh rơi cuộc tình?

Bàn tay!... lại ngắm một mình
Con đường tâm đạo... sao không vẹn toàn???


Nguyễn Thị Tê Hát

(12/3/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 

Tôi Như!...

Tôi như con ốc biển
Lăn hoài trên bãi cát
Tháng năm dài ngơ ngác
Nghe đời mình hư hao

Tôi như rong úa màu
Trôi lãng đãng về đâu
Sóng vờn xanh nước biếc
Xa rồi tình mưa ngâu

Tôi như tảng đá sầu
Trăm năm hằn vết đau
Nỗi buồn nghe vô vọng
Đời sao buồn thiên thâu

Tôi như chim Hải Âu
Nghiêng cánh nhìn biển sâu
Gió mưa hồn cô quạnh
Muôn đời một niềm đau

Tôi như chiêc thuyền nan
Lênh đênh trên biển vắng
Cô đơn vùng biển lặng
Chở riêng sầu cưu mang

.............
Tôi có còn là tôi
Hay là mây trên trời
Bay hoài trên biển nhớ
Ru hời một tình tôi

Nguyenthitehat

(12/5/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Mất Nhau

"Một nửa đời ta mãi nhớ nhau"
Đường đời xa cách quá cơ cầu
Ngưu Lang, Chức Nữ còn mong gặp
Còn mình muôn kiếp một niềm đau

Tóc đã thay màu phải không anh?
Còn em môi mắt cũng phai tàn
Phấn son hờ hững cùng gương lược
Năm tháng hong buồn lệ ướt quanh

Duyên chẳng là duyên, chẳng là tình
Nên mình lạc lối chẳng đi chung
Thì thôi duyên cũ chôn từ đấy
Dưới cội mơ già đừng nhắc thêm

Đã bảo lòng đừng nhắc gì nhau
Nhưng sao khắc khoải vẫn ăn sâu
Lòng em day dứt... tim em khổ
"Một nửa đời ta mãi nhớ nhau"

Nguyenthitehat
(12/18/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Thương Nhớ


Khổ quá lòng tôi sao cứ đau
Đọc vần thơ cũ nhớ về nhau
Mà tưởng tình ai còn vương vấn
Một chút hương thừa cứ luyến lưu

Anh ạ thôi đừng nhớ với thương
Đường tình lạc lõng cách hai phương
Mùa đông xứ lạ giờ lạnh lắm...
Lại nghĩ về nhau... lệ em vương

Khói thuốc hôm nào lãng đãng bay
Phà trong làn tóc... mắt em cay
Bây giờ khói thuốc tay 10 ngón
Vàng võ tình nhau quá đoạ đày

Thương anh tội nghiệp tình nát tan
Hai đứa vì đâu lại dở dang
Trời xanh sao nỡ ghen chi nữa
Đày đoạ tình em quá ngỡ ngàng

Tuyết sáng hôm nay bỗng trở về
Phủ con đường kín ngập hồn mê
Lạnh lẽo chân em từng bước mỏi
Gọi khẽ tên ai vỡ duyên thề

Anh làm em khóc sáng hôm nay
Tha thiết vì nhau giấc mơ phai
Ngửa mặt đón từng bông tuyết trắng
Mà nghe đau nhói một niềm say!...


Nguyenthitehat
(12/18/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Giáng Sinh Xưa

Giáng sinh năm ấy đẹp biết bao
Hai đưa cùng nhau cũng dập dìu
Len trong giòng thác người xem lễ
Mà thấy trong lòng những ước ao

Lén Mẹ bảo rằng xem lễ đêm
Thật ra... hai đứa chỉ đi "Band"
Nhập cùng chúng bạn quay nhảy nhót
Những điệu tango lả lướt êm

Thế là hai đứa đã yêu nhau
Chỉ thấy chung quanh những ngọt ngào
Hạnh phúc mang đầy hai tay với
Trên trời trăng sáng những vì sao

Giáng sinh năm đó mình yêu nhau
Hai đứa quỳ bên khấn nguyện cầu
Xin Chúa Hài Đồng trong máng cỏ
Chấp nhận duyên tình hai đứa trao

Thế rồi đất nước lại đảo điên
Chiến cuộc đổi thay quá muộn phiền
Hai đứa bây giờ chia cách nẻo
Nửa quả địa cầu xa cách duyên...

Anh hỡi bây giờ anh ở đâu?
Có còn nhung nhớ giấc mơ đầu
Giáng Sinh ngày đó mờ yêu dấu
Một mối duyên đầu... dở dang đau!...

Nguyenthitehat
(12/18/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Kỷ Niệm Mùa Giáng Sinh

Giáng Sinh lại về trên xứ lạ
Nghe lòng nhung nhớ Kỷ Niệm xa
Bên anh trong vòng tay êm ái
Lãng đãng tình mình quá thiết tha

Năm ấy lạnh đâu trở về thăm
Xinh xinh trong chiếc áo hoàng anh
Màu vàng anh chọn hôm đi phố
rực rỡ yêu kiều bước bên anh

Thánh đường lặng lẽ nguyện lời kinh
Đêm Chúa Giáng Sinh cứu nhân trần
Khe-khẽ nép vào nghe anh nguyện
"Lạy Chúa xin Người chứng dám duyên"

Lễ tan đường phố ngập người đi
Anh dắt dìu em con phố khuya
Lâng-lâng nghe ấm từng hơi thở
Khói thuốc anh phà mắt môi em

Lạnh quá đường về chẳng thấy xa
Hiu-hiu gió thổi dáng ngọc ngà
Tóc em hờ hững đùa với gió
Vướng cả áo anh thấy mượt mà

Anh nhớ gì không anh hỡi anh!
Phương này trôi hết khoảng trời xanh
Nhớ ai ngày cũ buồn vương mắt
Một Giáng Sinh nào trôi quá nhanh...


Nguyenthitehat
(12/18/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Nhạt Phai

Kỷ niệm xa rồi chấp cánh bay
Còn đâu êm ái những nhạt phai
Tôi về gom nhặt từng hạnh phúc
Một thủa xuân xanh với tháng ngày

Hạnh phúc … chen vào những đớn đau
Rong rêu héo úa mắt môi sầu...
Bên ngoài mưa đổ lòng day dứt
Biết đến bao giờ mới quên nhau!...


Nguyenthitehat
(12/18/2003)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Lại Một Giáng Sinh Buồn!...

Lại một Giáng Sinh nữa trở về
Nghe lòng đau nhẹ nỗi oan khê
Nhớ người xưa cũ lòng vương vấn
Một chút tình xưa lỡ hẹn thề

Xứ lạ quê người vẫn nổi trôi
Giòng đời như nước chảy qua cầu
Nước trôi đi mãi... không ngừng nghỉ
Như một chuyện tình quá xa xôi

Hạnh phúc là gì anh hỡi anh!
Sao tay chẳng với tới mộng lành
Tiếng chuông nào đó nghe vang mãi
Như tiễn cuộc tình em với anh

Sáng nay nhung nhớ kỷ niệm xưa
Mắt chợt long lanh, gió chợt đùa
Từng giọt lệ buồn rơi xuống má
Nghe chừng đau xót lại đong đưa...

Lại một Giáng Sinh nữa trở về!...


Nguyenthitehat
(12/18/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Cô Đơn!

Sáng nay bỗng thấy buồn
Vô cớ lệ rơi tuôn
Đong đầy lên khoé mắt
Nghe lòng sao thấy thương

Thương ai chẳng phải thương
Thương mình nỗi cô đơn
Con đường xanh xao úa
Nhìn trời sao vấn vương

Giòng nhạc nghe buốt tim
Tiếng ai nức nở thêm
Cho lòng thêm chất ngất
Một nỗi buồn không tên


Nguyenthitehat
(12/20/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Sinh Nhật...

Hôm kia Sinh Nhật ai
Nghe lòng thật chơi vơi
Muốn gởi phương nào đó
Một chút quà riêng tôi

Nhưng biết gởi nơi nao
Cay đắng nát duyên đầu
Sinh Nhật người tôi khóc
Lệ thắm hồn tôi đau

Bần thần mãi hôm nay
Lang thang phố lẻ loi
Đi tìm hình bóng cũ
Tìm hoài trong mắt ai

Tấm card cầm trong tay
Lại một
đóa hồng gai
Sương buồn vương trên cánh
Hay lệ sầu tôi vay...


Nguyenthitehat
(12/22/2003)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Nỗi Buồn Tôi!

Cám ơn người cảm... Nỗi Buồn Tôi!
Nhỏ lệ thương thay khóc hộ người
Tình tôi đau lắm như vết khứa
Để lại trong tim quá ngậm ngùi

Ngày ấy tình đi quá vội vàng
Thơ ngây tuổi nhỏ đã dở dang
Khóc tình mòn mỏi bao năm cũ
Mà sao lòng vẫn cứ hoang mang

Thắp ngọn nến buồn để tang ai
Hương trầm toả khói bóng không phai
Liệm tình sao vẫn không yên nghĩ
Tình cứ đi về trong mắt nai

Bàn tay nào phải lắm đường đâu
Để tình lận đận mãi vương sầu
Bàn tay chỉ có con đường nhỏ
Nhưng lại ngắt đường...một chấm đau!


Nguyenthitehat
(12/23/2003)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Có Những Niềm Đau!...

Có những niềm đau mãi chôn sâu
Làm sao nói được hết nỗi sầu
Làm sao giải được đời muôn lối
Khi khổ đau chào tiễn đưa nhau

Có những niềm đau quá đậm mầu
Rong rêu phủ kín nỗi xanh xao
Tháng ngày vàng võ nghe nức nở
Những tiếng thở dài trong đêm thâu

Có những niềm đau cứ nghẹn ngào
Khi nhìn hạnh phúc quá lao đao
Trời xanh ghen tị hờn môi mắt
Cho đời thấm xót nỗi lòng đau

Có những niềm đau muốn mở lời
Nhưng sao khó nói quá trời ơi!
Thôi đành cất giữ tình riêng ấy
Ngậm đắng một đời, một nỗi tôi


Nguyenthitehat
(12/23/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Cám Ơn!

Cám ơn người đã ủi an tôi
Khuyến khích tình tôi với nụ cười
Bảo tôi mở cửa linh hồn nhỏ
Cho bóng mặt trời chiếu rọi soi

Muốn mở cánh cửa lắm khổ đau
Để tan biến hết những u sầu
Để gió lùa vào lau khô lệ
Để trăng vội vã bước theo sau

Muốn mở cho tan những muộn phiền
Xua đi tàn tích những chuân chuyên
Xua đi bóng tối đêm buồn vắng
Những tiếng thở dài như tiếng than

Muốn đuổi xua đi những ngỡ ngàng
Xua đi tình cũ đã dở dang
Xua đi một mảnh tim tan vỡ
Một mảnh tim buồn mãi lang thang

Muốn mở nhưng mà mở được đâu
Cánh cửa từ lâu khép chặt sầu
Từ dạo tình đi tình bỏ lại
Yếm bùa thần chú nhốt tình sâu

Làm sao mở được cánh cửa đây?
Nhốt mãi tình tôi một kiếp nầy
Xin ai tháo gỡ bùa ma quái
Cứu hộ linh hồn mãi bủa vây!...


Nguyenthitehat
(12/24/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Kiếp Bi Ai!...

Không biết kiếp nào đã nặng mang
Nên giờ phải trả quá bẽ bàng
Muốn ẩn mình vào câu kinh kệ
Để thoát nợ đời mãi dở dang

Người bảo gắng đi trong đạo mầu
Từ bi hỉ xả sẽ quên mau...
Tội tình tôi chẳng lần làm khổ
Dù con kiến nhỏ cắn chân đau

Muốn cởi áo đời để thoát thai
Nhưng e lại gặp cảnh bi ai
Nên hoài sợ hãi như chim nhỏ
Cứ chất ngất sầu trĩu hai vai

Có những đêm buồn suốt canh thâu
Lựa lần tìm xem giấc mơ đầu
Soi gương nhìn lại hình bóng cũ
Của thủa xa nào chưa mất nhau

Muốn bỏ ra đi khỏi chốn này
Đến nơi nào đó chẳng ai hay
Cho dù vùi dập nơi xa thẳm
Để liệm kín đời với đắng cay!


Nguyenthitehat

(12/24/2003)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Đêm Nay!...

Sợ ai
Đọc được
Nỗi buồn tôi
Nên hoài
Dấu mãi
Nỗi chơi vơi
Ngập ngừng
E-ngại
Ai đoán biết
Một nỗi
Lòng đau
Chất ngất trời

Đêm nay
Đêm Thánh
Sẽ bình yên
Tôi chỉ
Xin tôi
Chút êm đềm
Một đêm
Giấc ngủ
Tròn đến sáng
Không giật mình
Không cay đắng thêm

Đêm nay
Thiên hạ
Chắc mừng vui
Hạnh phúc
Đan nhau
Mắt môi cười
Còn tôi
Say ngủ
Quên tất cả
Quên cả
Cuộc đời
Quên cả tôi!!!


Nguyenthitehat
(12/24/2003)

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Rao Bán Tình Sầu!

Sáng nay chị lên nét
Thấy em rao nỗi sầu
Đem tình buồn rao bán
Chị nghe lòng rưng đau

Chị cũng có sầu riêng
Một nỗi sầu không tên
Từng sầu riêng chất chứa
Oằn lên bờ vai xinh

Vai chị gầy guộc nhỏ
Nặng trĩu gánh ân tình
Nợ đời không trả nổi
Nên đời càng chuân chuyên

Gánh sầu em còn nhẹ
Bởi tuổi em còn mơ
Gánh sầu chị trĩu nặng
Chất ngất một trời thơ

Em đem sầu đi bán
Chị đem sầu đi rao
Sầu đời ta cùng bán
Sao chẳng ai ghé vào?

Sầu đời em tôi đấy
Sầu đời tôi còn đây
Hai nỗi sầu trang trải
Xin người đời mua vay!!!...


Nguyenthitehat
(12/27/2003)
[/quote]


Được sửa bởi Nguyen Thi Te Hat ngày Wed Sep 25, 2013 10:11 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Tôi!... và Nỗi Buồn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi!... và Nỗi Buồn...   Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeFri Sep 20, 2013 9:41 pm

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 

Xuân Qua!...  

Xuân đi qua như tình xuân vội vã
Bỏ nơi này đi đến tận nơi nao
Xuân của người Xuân hạnh phúc xôn xao
Xuân xứ lạ nghe lòng hao hao nhớ
Đêm cô đơn, ngày thở dài cấu xé
Nỗi ân tình chan chứa mộng vu vơ
Giòng thời gian sao cứ mãi hững hờ
Cho nhung nhơ vương đầy lên khoé mắt
Đêm giao thừa ngả nghiêng trong men đắng
Rượu cay nồng xe thắt cả buồng tìm
Ngất ngưởng đời sao cứ mãi đi tìm
Trong ký ức mùa xuân nào trốn biệt
Tôi tìm tôi trong đêm xuân ngào ngạt
Gặp được mình trong men rượu ngà say
Ngửa bàn tay... ngắm nghía vận rủi may
Lại day dứt... con đường không nguyên vẹn...

Nguyễn Thị Tê Hát

(1/25/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Đêm Trăng!...  

Đêm nay trăng sáng tỏ
Chiếu khắp cả trần gian
Soi nỗi buồn chị có
Ôi nỗi buồn mênh mang

Trời mùa đông lạnh giá
Trăng vẫn chiếu qua mành
Đứng tựa bên song cửa
Nghĩ chuyện tình xa xăm

Ngôi sao nào em hỏi
Chức Nữ với Ngưu Lang?
Giải Ngân Hà cách biệt
Nên vẫn còn mênh mang

Ngôi sao nào của Chị?
Có còn sáng hay mờ?
Mà sao đời khốn khổ
Vật vờ như giấc mơ

Đêm nay trăng sáng quá
Tinh tú đầy trời cao
Lệ buồn rưng rưng nhỏ
Tìm hoài một vì sao


Nguyenthitehat
(2/7/2004)


Được sửa bởi Nguyen Thi Te Hat ngày Wed Sep 25, 2013 10:12 pm; sửa lần 6.
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Tôi!... và Nỗi Buồn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi!... và Nỗi Buồn...   Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeFri Sep 20, 2013 9:59 pm

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159

Bán Hoa

Tôi bán hoa hồng tươi
Từng cánh hoa rạng ngời
Lung linh vờn trong nắng
Xin người mua giùm tôi

Hoa Hồng tôi sắc thắm
Ôm trọn ý người mua
Đem trao người nào đó
Cho vừa tình đón đưa

Hoa Hồng còn đương nụ
Say trọn giấc mơ đời
Như tình tôi ngày nọ
Hoa lòng vẫn đậm ghi

Hoa bán hết từ lâu
Sao lòng tôi lại sầu
Ngồi đếm từng đồng bạc
Mà nghe lòng quặn đau!...

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Bán Hoa (2)

Vâng, xin mời ông chọn
Những đóa Hoa Hồng tươi
Hoa Hồng không có giá
Tùy lòng người đấy thôi

Hoa là của tình yêu
Mang ý nghĩa thật nhiều
Tùy lòng ông đem tặng
Có mang tình yêu trao?

Hoa mang dáng kiêu sa
Nhưng hoa rất thật thà
Hoa Hồng từng cánh nhỏ
Muôn đời yêu thiết tha

Ô kìa!... xin nhẹ tay
Đừng làm gẫy thân gầy
Hoa mong manh dễ vỡ
Tựa trên trời mây bay!

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Bán Hoa (3)

Ơ kìa, ông khách lạ!
Sao không lựa hoa đi?
Nhìn gì mà ngơ ngẩn
Làm tôi... ngượng ghê ni

Hoa hồng từng nụ thắm
Đang nở rộ trời xuân
Như tình ai trông ngóng
Những nụ tình yêu đương

Ông làm tôi e ngại
Lúng túng... nhìn bâng quơ
Hoa Hồng tôi đang bán
Lạ gì sao không mua?

Hoa lòng tôi đừng hỏi
Đã héo úa từ lâu
Cánh hoa giờ vỡ vụn
Chỉ còn một niềm đau

Vâng! cánh hoa hồng đỏ
Luôn ghi đậm ân tình
Như màu tim ai nhận
Sẽ đón tình ông trao

Xắp xếp lại hàng hoa
Mắt bỗng dưng lệ nhòa
Người mua đi vội vã
Cho kịp ngày Tình Nhân

Từng bó hoa vơi dần
Xơ xác lá trên sân
Nhìn hoa mà tê tái
Chợt thấy lòng bâng khuâng

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Bán Hoa (4)

Vâng! - Xin ông tự chọn
Tôi chẳng dám giúp đâu
Hoa ân tình đem tặng
Cần lồng trái tim yêu

Hoa lòng tôi đang đau
Sợ vận phải sắc màu
Làm hoa ông... héo úa
Ông bắt đền... thì sao?

Đây là hồng nhung thắm
Mang màu máu tim người
Duyên tình ai đón nhận
Sẽ hạnh phúc một trời

Kia là hoa hồng bạch
Trong trắng tuổi đôi mươi
Linh hồn ngây thơ nhỏ
Ôm ấp giấc mơ đời

Ông muốn chọn hoa nào?
Hồng bạch hay nhung tươi?
Cả hai hoa đều thắm
Mang ý nghĩa sáng ngời

Hoa này không giao nhận
Những đóa hoa ngọt ngào
Người mua tình gởi gắm
Ngại gì mà không trao?


Người mua hoa lại đi
Nghe tiếc nhớ xuân thì
Thời gian dài trôi mãi
Chợt... lệ tràn lên mi...



Bán Hoa(5)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Thưa ông! đây hàng hoa
Từng cánh hoa kiêu sa
Bán cho người đi qua
Sao lại không hiểu ra?

Hoa hồng xin ông lựa...
Muốn mua tặng cho ai?
Là do lòng ông muốn
Sao tôi lại thở dài?

Hoa hồng ông nhìn xem!
Toàn là hoa yêu thương
Mang màu tim sắc thắm...
Làm gì có hoa tàn?...

Ô kìa, ông khách lạ
Có quen biết gì đâu
Sao lại nhìn ngơ ngẩn
Cho lòng tôi vương sầu

Hoa bày ra để bán
Đâu cần biết ai mua
Chỉ cần người vừa ý...
Sao tôi lại hiểu lầm?

Vâng! - Xin ông đừng hỏi
Chuyện riêng hoa lòng tôi
Xin ông đừng chọc ghẹo
Có mua hay là thôi?



Bán Hoa (6)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Thưa ông! tôi đã nói
Không dám lựa giùm ai
Hoa lòng tôi đang héo
Sợ đem vận không may

Nếu ông muốn tặng ai
Cho đẹp tình yêu đời
Hoa hồng tay ông lựa
Mới đẹp tình tương lai

Hoa hồng dáng kiêu sa
Nhưng luôn đẹp mặn mà
Ý hoa tình yêu nhỏ
Nhưng suốt đời thiết tha

Hoa tôi!...không có giá
Chỉ tùy lòng người mua
Hoa mang chân giá trị
Ở tấm lòng trao đưa

Hoa cũng có linh hồn
Xin đừng làm hoa đau
Trao hoa nơi đúng chỗ
Hoa muôn đời vì nhau!...


Nguyễn Thị Tê Hát

(2/11/2004)
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Tôi!... và Nỗi Buồn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi!... và Nỗi Buồn...   Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeFri Sep 20, 2013 10:02 pm

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159

Bán Hoa

Tôi bán hoa hồng tươi
Từng cánh hoa rạng ngời
Lung linh vờn trong nắng
Xin người mua giùm tôi

Hoa Hồng tôi sắc thắm
Ôm trọn ý người mua
Đem trao người nào đó
Cho vừa tình đón đưa

Hoa Hồng còn đương nụ
Say trọn giấc mơ đời
Như tình tôi ngày nọ
Hoa lòng vẫn đậm ghi

Hoa bán hết từ lâu
Sao lòng tôi lại sầu
Ngồi đếm từng đồng bạc
Mà nghe lòng quặn đau!...

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Bán Hoa (2)

Vâng, xin mời ông chọn
Những đóa Hoa Hồng tươi
Hoa Hồng không có giá
Tùy lòng người đấy thôi

Hoa là của tình yêu
Mang ý nghĩa thật nhiều
Tùy lòng ông đem tặng
Có mang tình yêu trao?

Hoa mang dáng kiêu sa
Nhưng hoa rất thật thà
Hoa Hồng từng cánh nhỏ
Muôn đời yêu thiết tha

Ô kìa!... xin nhẹ tay
Đừng làm gẫy thân gầy
Hoa mong manh dễ vỡ
Tựa trên trời mây bay!

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Bán Hoa (3)

Ơ kìa, ông khách lạ!
Sao không lựa hoa đi?
Nhìn gì mà ngơ ngẩn
Làm tôi... ngượng ghê ni

Hoa hồng từng nụ thắm
Đang nở rộ trời xuân
Như tình ai trông ngóng
Những nụ tình yêu đương

Ông làm tôi e ngại
Lúng túng... nhìn bâng quơ
Hoa Hồng tôi đang bán
Lạ gì sao không mua?

Hoa lòng tôi đừng hỏi
Đã héo úa từ lâu
Cánh hoa giờ vỡ vụn
Chỉ còn một niềm đau

Vâng! cánh hoa hồng đỏ
Luôn ghi đậm ân tình
Như màu tim ai nhận
Sẽ đón tình ông trao

Xắp xếp lại hàng hoa
Mắt bỗng dưng lệ nhòa
Người mua đi vội vã
Cho kịp ngày Tình Nhân

Từng bó hoa vơi dần
Xơ xác lá trên sân
Nhìn hoa mà tê tái
Chợt thấy lòng bâng khuâng

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Bán Hoa (4)

Vâng! - Xin ông tự chọn
Tôi chẳng dám giúp đâu
Hoa ân tình đem tặng
Cần lồng trái tim yêu

Hoa lòng tôi đang đau
Sợ vận phải sắc màu
Làm hoa ông... héo úa
Ông bắt đền... thì sao?

Đây là hồng nhung thắm
Mang màu máu tim người
Duyên tình ai đón nhận
Sẽ hạnh phúc một trời

Kia là hoa hồng bạch
Trong trắng tuổi đôi mươi
Linh hồn ngây thơ nhỏ
Ôm ấp giấc mơ đời

Ông muốn chọn hoa nào?
Hồng bạch hay nhung tươi?
Cả hai hoa đều thắm
Mang ý nghĩa sáng ngời

Hoa này không giao nhận
Những đóa hoa ngọt ngào
Người mua tình gởi gắm
Ngại gì mà không trao?


Người mua hoa lại đi
Nghe tiếc nhớ xuân thì
Thời gian dài trôi mãi
Chợt... lệ tràn lên mi...



Bán Hoa(5)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Thưa ông! đây hàng hoa
Từng cánh hoa kiêu sa
Bán cho người đi qua
Sao lại không hiểu ra?

Hoa hồng xin ông lựa...
Muốn mua tặng cho ai?
Là do lòng ông muốn
Sao tôi lại thở dài?

Hoa hồng ông nhìn xem!
Toàn là hoa yêu thương
Mang màu tim sắc thắm...
Làm gì có hoa tàn?...

Ô kìa, ông khách lạ
Có quen biết gì đâu
Sao lại nhìn ngơ ngẩn
Cho lòng tôi vương sầu

Hoa bày ra để bán
Đâu cần biết ai mua
Chỉ cần người vừa ý...
Sao tôi lại hiểu lầm?

Vâng! - Xin ông đừng hỏi
Chuyện riêng hoa lòng tôi
Xin ông đừng chọc ghẹo
Có mua hay là thôi?



Bán Hoa (6)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Thưa ông! tôi đã nói
Không dám lựa giùm ai
Hoa lòng tôi đang héo
Sợ đem vận không may

Nếu ông muốn tặng ai
Cho đẹp tình yêu đời
Hoa hồng tay ông lựa
Mới đẹp tình tương lai

Hoa hồng dáng kiêu sa
Nhưng luôn đẹp mặn mà
Ý hoa tình yêu nhỏ
Nhưng suốt đời thiết tha

Hoa tôi!...không có giá
Chỉ tùy lòng người mua
Hoa mang chân giá trị
Ở tấm lòng trao đưa

Hoa cũng có linh hồn
Xin đừng làm hoa đau
Trao hoa nơi đúng chỗ
Hoa muôn đời vì nhau!...


Nguyễn Thị Tê Hát

(2/11/2004)
[/quote]


Được sửa bởi Nguyen Thi Te Hat ngày Mon Sep 30, 2013 11:47 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Tôi!... và Nỗi Buồn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi!... và Nỗi Buồn...   Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeWed Sep 25, 2013 9:37 pm

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 

Xuân Qua!...  

Xuân đi qua như tình xuân vội vã
Bỏ nơi này đi đến tận nơi nao
Xuân của người Xuân hạnh phúc xôn xao
Xuân xứ lạ nghe lòng hao hao nhớ
Đêm cô đơn, ngày thở dài cấu xé
Nỗi ân tình chan chứa mộng vu vơ
Giòng thời gian sao cứ mãi hững hờ
Cho nhung nhơ vương đầy lên khoé mắt
Đêm giao thừa ngả nghiêng trong men đắng
Rượu cay nồng xe thắt cả buồng tìm
Ngất ngưởng đời sao cứ mãi đi tìm
Trong ký ức mùa xuân nào trốn biệt
Tôi tìm tôi trong đêm xuân ngào ngạt
Gặp được mình trong men rượu ngà say
Ngửa bàn tay... ngắm nghía vận rủi may
Lại day dứt... con đường không nguyên vẹn...


Nguyễn Thị Tê Hát
(1/25/2004)
Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 

Đêm Trăng


Đêm nay trăng sáng tỏ
Chiếu khắp cả trần gian
Soi nỗi buồn chị có
Ôi nỗi buồn mênh mang

Trời mùa đông lạnh giá
Trăng vẫn chiếu qua mành
Đứng tựa bên song cửa
Nghĩ chuyện tình xa xăm

Ngôi sao nào em hỏi
Chức Nữ với Ngưu Lang?
Giải Ngân Hà cách biệt
Nên vẫn còn mênh mang

Ngôi sao nào của Chị?
Có còn sáng hay mờ?
Mà sao đời khốn khổ
Vật vờ như giấc mơ

Đêm nay trăng sáng quá
Tinh tú đầy trời cao
Lệ buồn rưng rưng nhỏ
Tìm hoài một vì sao


Nguyenthitehat
(2/7/2004)


Được sửa bởi Nguyen Thi Te Hat ngày Mon Sep 30, 2013 11:45 pm; sửa lần 2.
Về Đầu Trang Go down
Nguyen Thi Te Hat

Nguyen Thi Te Hat


Tổng số bài gửi : 88
Join date : 15/12/2009

Tôi!... và Nỗi Buồn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi!... và Nỗi Buồn...   Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitimeWed Sep 25, 2013 10:01 pm

Tôi!... và Nỗi Buồn... 726159 
Thượng Đế Tạo Ra Em!


Thượng đế tạo ra em
Chỉ một mình em thôi
Từ khúc xương sườn của anh
Để yêu anh tha thiết
Trong vườn địa đàng...
Mình không bước xuống trần gian

Thượng đế tạo ra em
Chỉ một mình em thôi
Để em được che chở dưới cánh tay anh
Cho anh ôm em vào lòng
Thở hơi vào trong tóc
Sưởi ấm em...
Mình vẫn bước đi trong vườn địa đàng

Thượng đế tạo ra em
Chỉ một mình em thôi
Nhưng định mệnh đẩy đưa
Mình trần truồng tội lỗi
Hai đứa nhìn nhau xám hối...
Đưa nhau bước xuống trần gian

Anh xây nhà bên suối
Em dệt cửi nuôi tằm
Đời mình trôi lặng lẽ
Tháng ngày đong đưa
Nhưng!...
Một cơn gió lạ bay qua
Anh đi không về
Em mỏi mòn trông đợi
Bỗng một hôm!...
Vô tình em gặp
Bóng ai bên cạnh
Anh đang cười nói và anh đã quên
Quên em, quên khúc xương sườn của anh
Tim em tan nát
Lòng em ngỡ ngàng
Nước mắt em rơi
Chân tay em rã rời
Em quỵ bên đường
Con tim thoi thóp...
Anh vẫn dửng dưng đi ngang
Không quay lại
Em đớn đau
Hồn em lịm chết

Thượng đế tạo ra em
Từ khúc xương sườn của anh
Nào phải từ bàn chân
Sao nỡ dày xéo bước lên trái tim em
Để tim em vỡ
Để lệ em rơi
Để em xanh xao tháng ngày


Thượng đế tạo ra em
Để yêu
Không phải để khóc
Thượng đế sẽ bắt anh đền tội
Sẽ đếm từng giọt nước mắt em
Từng nhịp tim em thoi thóp
Từng tiếng nấc em nghẹn lời
Từng đêm đen vàng võ
Và anh...
Sẽ cúi đầu đi vào địa ngục...


Nguyenthitehat
(2/13/2004)
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Tôi!... và Nỗi Buồn... Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tôi!... và Nỗi Buồn...   Tôi!... và Nỗi Buồn... I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Tôi!... và Nỗi Buồn...
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» BUỒN NHỚ CHA MẸ
» LỜI CA DAO BUỒN
»  Dòng Thơ Bảy Chữ Tám Câu - Nguyễn Thành Sáng
» CÂU BUỒN
» Buồn Hỏi! Vì Sao?

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
THI ĐÀN HOA TIÊN :: VĂN HỌC :: Thơ sáng tác :: Trang thơ Nguyễn thị Tê Hát-
Chuyển đến