Nguyễn Thành Sáng
Tổng số bài gửi : 5482 Join date : 27/01/2016
| Tiêu đề: Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (193) Tue Aug 21, 2018 11:41 am | |
| Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (193)
Bộc Bạch Hồn Thơ
Nàng thơ hỡi! đừng sầu nữa nhé Héo rũ buồn quạnh quẽ canh thâu Trải hồn về tận mãi đâu Nhớ nhung da diết nát nhàu tim gan Nàng thơ hỡi! đừng than tủi phận Cõi dương trần lận đận nợ duyên Suy tư thổn thức muộn phiền Nặng lòng trăn trở triền miên chán chường Nàng thơ hỡi! đừng thương trao gởi Đó chỉ là thế giới ảo thôi Hẹn thề như lục bình trôi Tợ thuyền không bến bạc vôi thay lòng Nàng thơ hỡi! đừng trông ngóng nữa Có xá gì loé lửa lâng lâng Mưa tuôn xót dạ bần thần Đêm tàn thắt thẻo muôn phần chơi vơi Nàng thơ hỡi! đừng rơi vực thẳm Nghẹn mảnh hồn phận hẩm tơ vương Cạn ly thất thểu miên trường Trần tình giông tố đoạn trường nhói tim Nàng thơ hỡi! đừng đêm thao thức Canh cánh rầu ray rứt đường tơ Trăng khơi quyến luyến thẫn thờ Đắng cay bứt rứt bơ phờ xanh xao Nàng thơ hỡi! đừng bao khờ dại Lạnh gối đơn khắc khoải cô liêu Nguyệt lầu ong bướm mỹ miều Mật đường bóng bẩy chẳng yêu đương gì Nàng thơ hỡi! đừng bi vương luỵ Khắc chi lời chung thuỷ vạn năm Khi đêm buông xuống lặng thầm Hương yêu âm ỉ độc âm tì bà Nàng thơ hỡi! đừng sa dòng lệ Si khối tình cô lẽ chăn đơn Sương rơi đọng giọt tủi hờn Bốn bề ảm đạm chờn vờn mênh mông...
Này chàng hỡi! sao không hữu hiện Để ta đây diện kiến chàng thơ Du dương dưới ánh sương mờ Ngâm thơ đối ẩm dệt mơ cùng chàng
Đêm nguyệt tỏ chàng đàn ta hát Dìu nhau vào hải giác thiên nhai Rượu thơ thơ rượu tình say Mảnh hồn bay bổng ngất ngây giải sầu.
June 17, 2018 Tam Muội
Sợ Là Phù Vân
Nàng thật đúng! Với dòng tâm sự Mang nỗi niềm tư lự, bâng khuâng Khi nhìn thấy một vầng trăng Trải ngàn lóng lánh khung tầng canh thâu! Chỉ mấy độ khuất sau đỉnh núi Trả khung trời bóng tối âm u Tịch trầm, buốt lạnh, chìm thu Cũng quay trở lại mịt mù đêm đen Thà đừng có “Ngọn đèn” rải bóng Cứ âm thầm trông ngóng đan mơ Chớ chi khoảnh khắc lững lờ Rồi trôi biền biệt, chơ vơ ôm buồn! Nàng dõi mắt! Nhìn sương đọng lá Chạnh nghẹn ngào lả tả giọt rơi Khiến cho canh vắng ngậm ngùi Nhánh cành gió ghịt từng hồi lắc rung Sao chẳng mặc mịt mùng giăng phủ Ảm đạm mờ ủ rũ đìu hiu Cớ chi gom tụ cho nhiều Đẫm loang giây phút, bỏ xiêu thẫn thờ Để giờ đây vật vờ, hụt hẫng Thơ nhỏ hờn, nhỏ chán, nhỏ đau Niềm tin rụng mất dạ cầu Xem trăng ảo ảnh gieo sầu mà thôi!... Lặng lẽ đọc ngậm ngùi, xúc động Ý của nàng cũng giống như ta Đêm đêm thưởng thức trăng ngà Cũng rồi chầm chậm ngắm tà tái tê Cũng ngày tháng lê thê nỗi nhớ Sớm trưa chiều trăn trở vấn vương Thế mà cánh nhạn ngàn phương Đến đi mấy độ, rụng đường tả tơi Biết bao lần bồi hồi thương tiếc Biết bao lần da diết con tim Chập chờn ảnh bóng thuyền quyên Cứ luôn lởn vởn, ngả nghiêng mảnh hồn… Tìm phôi phai khảy đàn điệp khúc Vơi đớn đau nhói nhức tâm can Âm vang lạc cõi thênh thang Vô tình khuấy động cánh ngàn mộng mơ Nàng ẩn ức trải thơ trách gió Giải tỏa rồi sẵn đó mời ta Nửa lòng chân muốn bước qua Nửa lòng e ngại… Sợ là phù vân… 19/6/2018 Nguyễn Thành Sáng
| |
|