Nguyễn Thành Sáng
Tổng số bài gửi : 5483 Join date : 27/01/2016
| Tiêu đề: Thơ Xướng Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thamthyphuong (79) Mon Feb 22, 2016 1:10 pm | |
| (Họa giữ y từ cuối ngược từ dưới lên)
LÒNG BIỂN CẢ
Lòng biển lớn luôn mang đầy trăn trở Đuổi bềnh bồng giăng kín một vùng mây Cơn sóng đời cuộn trào khi bảo lũ Kéo nhau về gào thét đỉnh cô đơn
Có khoảng vắng cũng chìm ngập quạnh hiu Cụm phù vân đâu nẻo về tơi tả Tận ngàn sâu đáy biển kiếp rong rêu Loài thủy tộc hóa thân thành chiếc lá
Những lượn sóng cuồng nộ giữa phong ba Thách đố với mông mênh này sức trẻ Ánh mắt nhìn đêm ảm đạm lạ xa Đừng đánh mất biển ơi hồn kiêu bạt
Thôi hãy đến như tầm tả cơn mưa Hòa đại dương mênh mông và lặng vắng Cố nhọc nhằn cơn sóng thủy triều đưa Chẳng hò hẹn và chẳng buồn mong đợi
Trong thao thức biển ôm ấp nồng hương Mùi muối mặn biển gởi về với gió Gió từ giả thôi gió hãy lên đường Để mặc biển trong buồn vui khó tả
Biển vẫn thở ru ầm ào tiếng ca Suốt ngày đêm sóng vỗ bờ đá lộng Theo cát dài chạy miết đến ngàn xa Khi biển động vẫn hay là biển sống
Biển nuôi lớn hoài bảo ở tương lai Những kình ngư khuất tầm xa vợi vợi Loại đơn bào thả mình trong nước xoáy Lòng biển giàu nuôi dưỡng mãi sinh sôi !
TTP
LÃNG TỬ VÀ LẼ SỐNG
Hồn lãng đãng lần đến những chốn xôi Tìm thi vị ngút ngàn trong nẻo xoáy Lắc đong đưa tháng ngày nơi diệu vợi Chẳng bận lòng trông đợi bước tương lai!
Hứng phong sương vuốt ve tình ý sống Uống giọt nồng thỏa mộng chí ngân xa Trầm mưa nắng, ngắm trời giăng cõi lộng Đan nhạc đời trổi vọng khúc hoan ca
Có đôi lúc nghe vướng sầu khôn tả Cũng khi vui rộn rã trải trên đường Khi sụt sùi niềm thương mang đến gió Lúc trầm mình vò võ ngạt men hương
Nỗi lững lờ không màng chi bến đợi Cứ trôi dần vời vợi duỗi chân đưa Buổi mỏi mê thu mình về lặng vắng Rã mảnh sầu, u uẩn một chiều mưa…
Đây lẽ sống của chí đời phiêu bạt Trái tim tình gửi gấm tận phương xa Vầng trăng già muôn năm luôn sắc trẻ Mặc đêm tàn quạnh quẽ với phong ba
Nhưng nào hay đến ngày khô sắc lá Rụng bên đường buồn bã với rong rêu Chuỗi xanh lơ mỹ miều giờ tơi tả Tịch đêm dài rệu rã mảnh hồn hiu
Hãy chuyển mình quay cánh nhạn cô đơn Tìm lẽ sống thang thênh trên bão lũ Có khung trời phong vũ với tầng mây Vạn ý sắc diệu kỳ đang xoay trở!...
NTS
| |
|